Sau khi giải quyết xong hai kẻ kia và thu thập được không ít thứ, Xích Miên liền trở vào phòng ngủ. Vốn dĩ cậu bé nghĩ sau lần hợp tác ban nãy của hai người, Xích Miên đã có ý định giao hảo với mình.
Nhưng khi cậu bé lên tiếng chúc Xích Miên ngủ ngon, cô lại tiếp tục lơ cậu khiến cậu bé vừa cảm thấy mất mặt lại vừa tức giận. Nắm đấm nhỏ huơ huơ lên về hướng cửa phòng của Xích Miên, sau đó mới trở về phòng của mình tiếp tục say giấc nồng.
Xích Miên để cho Po Po ngủ, còn cô vì đã ngủ được đến nửa đêm nên hiện tại sẽ bắt đầu canh gác. Nhưng sau trận tập kích bất ngờ đêm qua, tình hình liền trở nên sóng yên biển lặng cho đến khi trời sáng.
Nhưng Xích Miên nhạy cảm nhận thấy được bầu không khí xung quanh có chút quái lạ. Cô ngồi dậy ngó sang bên ngoài, đợi những người khác bước ra khỏi nhà. Không lâu sau, từng người từng người liền bước ra bên ngoài.
Thế nhưng khi họ ở bên ngoài khoảng một phút, cả người bắt đầu ngứa ngáy không yên, ai nấy đều đưa tay gãi một cách mãnh liệt, dường như chẳng thể nào dừng lại được. Gãi cho đến khi trầy da, tróc da rồi chảy máu.
Nhìn thấy vậy, những người khác liền bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng, nhanh chóng chạy vào trong nhà. Thế nhưng dù cho có vào bên trong đi chăng nữa, đợi một phút trôi qua thì bọn họ vẫn bị cơn ngứa khủng khiếp ấy hành hạ, không thể ngừng gãi cho tới lúc tắt thở.
Xích Miên híp mắt nhìn kỹ những giọt sương sớm bên ngoài, pha lẫn trong hơi sương còn có một mùi hương phi thường khó chịu. Nhưng mùi hương ấy rất nhẹ, chỉ những ai có khứu giác nhạy mới có thể ngửi thấy. Xem ra tạm thời không nên ra ngoài với tình hình thế này được, Xích Miên nằm lại xuống giường, quyết định đánh một giấc rồi xem tình hình có chuyển biến gì hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT