Vốn dĩ không cần phải khổ sở thế này vì có thể mời thầy về trừ ta. Nhưng vấn đề ở đây là nhà của Thúy Bích quá nghèo, tiền ăn còn không có thì có thể mời thầy nào tới nhà được chứ? Hơn nữa, hàng xóm xung quanh thấy dáng vẻ của hai mẹ con như thế cũng không đành lòng.
Mọi người thương xót, mỗi người bỏ ra ít tiền để gom góp lại giúp Thúy Bích mời thầy cúng về để trừ tà. Nhưng khi cúng được nửa đường thì thầy cúng vô cùng hoảng sợ, ngã ngồi dưới đất nửa ngày không nói được lời nào rồi sau đó nhanh chóng bỏ chạy. Đương nhiên là ông ta cũng ôm tiền đi theo, kết quả không gì ngoài tiền mất tật mang.
Nhưng trên hết đó là những người đã góp tiền lại để giúp Thúy Bích mời thầy cúng cũng gặp tai bay vạ gió. Người thì gãy chân, kẻ thì gãy tay, thậm chí có nhà còn bị chết cả đàn heo. Vì lẽ ấy, Thúy Bích cảm thấy vô cùng đau khổ. Đây có khác gì là làm phước còn gặp điều không may chứ?
Khi ấy, dẫu cho là Thúy Bích muốn đi từng nhà để xin lỗi thì mọi người đều sợ hãi đóng cửa lại không tiếp đón. Bởi trong lòng của bọn họ thì hiện tại, Thúy Bích đã trở thành sao chổi. Có muốn giúp người thì cũng phải bảo toàn được bản thân trước đã. Giúp người mà còn mang họa vào thân thì ở trần đời này, quả thật là chẳng mấy ai nguyện đứng ra lăn xả không màng thân mình cả.
Xích Miên khẽ thở dài, cô đưa mắt nhìn Thúy Bích: “Vậy dì nghĩ những chuyện tâm linh đang xảy ra với hai mẹ con của dì là do ai gây ra?”
Thúy Bích không nghĩ Xích Miên sẽ hỏi vậy, bà ngây người một lát: “Văn… Trình sao?”
Xích Miên gật đầu: “Đúng vậy, chính là Văn Trình. Còn về lý do thì đừng hỏi tôi, bởi tôi cũng không thể đón ra được. Đó là lý do cá nhân của Văn Trình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT