Những người bị Xích Miên làm cho á khẩu có chút hoảng sợ. Đồng thời cũng không khỏi tự cảm thấy may mắn vì ban nãy đã không xung phong trong việc lấy đông hiếp yếu. Mặc dù Xích Miên có mạnh cỡ nào đi chăng nữa thì việc bọn họ liên thủ cũng không phải quang minh chính đại gì cho cam.
Ngay lúc Xích Miên xé bảng tên của hai người kia xong thì thứ chặn miệng của sáu người còn lại cũng mất đi tác dụng. Không chờ đợi thêm, sáu người lập tức đồng thanh kêu to lên hai chữ đầu hàng. Một tiếng còi vang lên, Xích Miên nhanh chóng được triệu hồi ra khỏi võ đài.
Mọi người xung quanh vỗ tay vô cùng vang dội, ai nấy đều nhìn Xích Miên với ánh mắt ngưỡng mộ. Thục Phốc và Tú Hảo vui mừng đến nỗi rưng rưng nước mắt, không ngờ có ngày con gái của bọn họ lại đạt được danh vọng cao tới nhường này.
Xích Miên bước đến bên cạnh hai vợ chồng Thục Phốc, nhẹ nhàng ôm lấy hai người: “Con cảm ơn cha mẹ rất nhiều. Con hy vọng từ bây giờ, cha và mẹ sẽ không phải buồn rầu vì con nữa. Con yêu cha mẹ nhiều lắm.”
Cuối cùng thì Thục Phốc và Tú Hảo cũng không kìm được nước mắt. Nhưng đó không phải là nước mắt đau khổ, rầu lo. Ấy chính là những giọt nước mắt hạnh phúc. Mang thai con chín tháng mười ngày, sinh nặng đẻ đau cũng không hề nề nà.
Sinh hạ con ra, nuôi nấng trăm nghìn cực khổ. Đêm đông thì sợ con lạnh, hè sang thì sợ con nóng. Bệnh tật, ốm đau đều khiến cho cha mẹ lo đến lòng dạ không yên. Thậm chí mong sao có thể gánh được sự khó chịu, đớn đau ấy thay đứa con yêu dấu của mình.
Con lớn, khi con ra đời rồi thì cha mẹ cũng lo lắng khôn nguôi. Sợ con vấp ngã, sợ con không thể tự chăm sóc bản thân và bươn chải với đời. Thế nhưng dù có lo lắng ra sao đi chăng nữa thì cũng không thể giữ mãi đứa con ấy ở bên cạnh mình suốt đời được. Bởi cha mẹ hiểu, rồi đây họ sẽ về trời, chẳng thể bảo bọc con thơ mãi được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT