Bách Tân cười hiền: “Cha rất vui khi con đã suy nghĩ được như vậy. Cha không nói ra, cũng vì sợ con cảm thấy bị tổn thương. Nhưng bà ta quá đáng như vậy, cha không muốn con bị lợi dụng. Bởi thực ra bà ta chỉ đang ngó cái gia tài này mà thôi.”
“Bách Cận à, con rất thông minh, cha luôn biết điều đó. Trước nay con chưa rõ ràng nên bị che mắt, hiện tại cũng đã hiểu rõ rồi thì cha tin rằng con có thể tự dùng cách riêng của mình để xem xem kết quả ra sao mà. Khi ấy, chắc hẳn con sẽ biết rõ sự thật mà thôi. Cũng không quá khó khăn đâu, con đừng tự làm bản thân phiền não nữa.”
Nói đoạn, Bách Tân thở dài một hơi thật sâu: “Cha từng buồn, từng khổ, từng hận rồi cũng từng sợ hãi. Nhưng theo thời gian, cha cảm thấy những việc đó không cần thiết nữa. Chỉ khi buông bỏ được sân si thì tâm mới an lạc được, nghiệp ai người nấy gánh. Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát.”
“Chỉ có điều, ai cũng có giới hạn riêng. Nếu bà ta vẫn còn không biết thu tay, dụng tâm độc ác thì cha không thể tiếp tục niệm tình xưa mà tha cho bà ta được nữa. Mong con hãy hiểu cho cha.”
Bách Cận gật đầu, cậu ta hiểu rõ điều đó. Nếu những gì Bách Tân nói không sai thì Cải Thảo thật sự quá ư là tàn nhẫn, tâm tư ác độc vô cùng. Một khi đã như vậy, cậu ta cũng không có quyền gì ngăn cản Bách Tân ra tay khi Cải Thảo cứ chấp mê bất ngộ.
Hơn nữa, nếu chuyện thật sự là như vậy thì Bách Cận cũng không nhịn được mà cảm thấy sợ hãi với người mẹ ruột đó của mình. Nhưng hiện tại, cậu ta cần đi xác minh một việc.
Nếu Cải Thảo vẫn còn chút lương tri của một người mẹ hay ít nhất là tình thương Cải Thảo dành cho cậu ta không hề giả dối thì Bách Cận cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn Cải Thảo bị rơi vào bước đường cùng. Bởi dù sao thì đó cũng là mẹ ruột của cậu ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play