“Thứ hai, cô có quyền làm chủ cuộc sống của bản thân nên trò không có quyền ép buộc cô phải làm điều đó. Nếu muốn, hãy về nói chuyện với cha của trò và thuyết phục ông ấy rời đi, khi ấy cô cam đoan sẽ không quấy rầy hay đeo bám.”
Xích Miên vuốt tóc: “Trò còn điều gì muốn nói với cô nữa không?”
Nhìn thấy Bách Cận chậm chạp lắc đầu, Xích Miên nhẹ bước rời đi: “Thế cô về đây. Trò cũng về nhà sớm đi, tới giờ cơm chiều rồi đấy, thật là đói mà.”
Biệt thự nhà họ Nguyễn.
Bách Tân híp mắt uống một ngụm trà. Lúc này, vệ sĩ cũng đã báo cáo xong những việc cần báo cáo: “Ông chủ còn gì dặn dò nữa không ạ?”
Bách Tân xoa cằm: “Cậu cảm thấy bà chủ của các cậu có phải là quá thông minh rồi không?”
Vệ sĩ đứng im không dám thốt ra lời nào. Tuy Bách Tân trông có vẻ hiền lành thế thôi, nhưng tuyệt đối là người rất nghiêm nghị. Nếu nói sai nửa lời, vệ sĩ sợ ngay cả cái mạng cũng khó mà lành lặn chứ đừng nói đến công việc hiện tại. Nghề của bọn họ, ăn cơm chúa thì phải múa tối ngày. Mà đại kỵ chính là dám bàn luận về chuyện của ông chủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play