“Nam Mô A Di Đà Phật, mong Thượng tiên hãy nghe ta một câu. Thù hận tất thảy đều chỉ là mây gió thoảng qua, Thượng tiên đã mất đi những gì, hy sinh những gì để có được quang cảnh chém giết này? Mô Phật, hiện tại Thượng tiên có thể đi cùng ta đến một nơi không?”
Cuối cùng Xích Miên cũng bỏ dở cuộc tàn sát, theo chân Phật Tổ Như Lai. Phật Tổ Như Lai đưa Xích Miên đến một ao sen nhỏ ở vùng đất cực lạc. Xích Miên có chút ngơ ngác không rõ ra sao, nhưng bỗng tầm mắt của cô chạm phải một búp hoa nhỏ màu trắng: “Cha?”
Giọng điệu của Xích Miên có chút run rẩy, mang theo sự khó tin. Bấy giờ, Phật Tổ Như Lai đã rời đi từ lúc nào. Không thấy Phật Tổ Như Lai đâu, Xích Miên tự ý làm chủ đưa cánh tay đang run rẩy chạm vào búp sen màu trắng đó.
Một loạt các tia sáng chói mắt tỏa ra bốn phương tám hướng, hình dáng của Chiến thần Xích Mẫn hiện lên trước mặt Xích Miên trông vô cùng chân thật: “Xích Miên, con khỏe không? Cha xin lỗi vì đã rời khỏi con sớm như vậy, thật sự không thể làm tròn trách nhiệm của một người cha nên làm.”
Hai mi của Xích Miên không ngừng rơi rớt, từng dòng từng dòng nước mắt thi nhau không ngừng chảy: “Cha… cha ơi…”
Chiến thần Xích Mẫn mỉm cười: “Con gái của cha, hiện tại con thấy được tia thần hồn cuối cùng của cha. Nghĩa là con đã làm điều gì điên cuồng đúng không? Đây chính là điều cuối cùng cha cầu xin Phật Tổ Như Lai giúp đỡ.”
Nói đến đây, Xích Miên cũng đã hiểu ít nhiều: “Con à, mọi vật trên đời đều có nhân quả. Hà cớ gì con phải tổn hao phúc đức vì những kẻ vốn đã quá xấu xa chứ? Cha chỉ mong Xích Miên - con gái của cha có thể bình bình yên yên trôi qua ngày dài tháng rộng một cách thật hạnh phúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT