Thấy vậy, Qui Túc ngồi dậy bật đèn ngủ, tắt đèn lớn cho Xích Miên ngủ. Đứng nhìn cô hồi lâu, Qui Túc mới ra khỏi phòng. Tất nhiên là anh không ngủ cùng phòng với Xích Miên, mỗi người một phòng phân chia rõ ràng.
Ngày cưới của Xích Miên và Qui Túc, phóng viên túc trực bên ngoài nhà hàng vô cùng nhiều. Thế nhưng bọn họ cũng đành chịu vì không thể lẻn vào bên trong, dù sao thì một nhà hàng năm sao thế này chẳng bao giờ thiếu vệ sĩ.
Có điều phóng viên không vào được không có nghĩa một số người có tiền có quyền cũng không vào được, như Tịnh Vy chẳng hạn. Nói là hôn lễ, nhưng thực chất đây cũng chỉ là một buổi tiệc rượu được trang hoàng lộng lẫy. Cốt yếu là để Qui Túc có thể giới thiệu thân phận của Xích Miên với mọi người.
Buổi tiệc bắt đầu, Qui Túc đứng trên sân khấu định nói đôi lời. Ngay khi anh vừa hé miệng thì bỗng cửa bật mở. Qui Túc híp mắt nhìn ra cửa lớn, có một cô gái mặc chiếc váy cưới màu trắng trông vô cùng lộng lẫy đang bước chầm chậm về phía anh.
Nhìn rõ mặt của cô gái đó, Qui Túc nhận ra cô ta chính là Tịnh Vy. Đúng thật là nợ đào hoa khó dứt, hiện tại nguyên chủ đã cưới vợ rồi mà người tình nhỏ vẫn tìm đến. Qui Túc không tiếp tục nhìn Tịnh Vy, anh liếc mắt nhìn Xích Miên đang đứng phía trong của sân khấu.
Vẻ mặt Xích Miên không có chút cảm xúc, đưa mắt nhìn Qui Túc. Chỉ là bị cô nhìn như vậy, anh có chút lúng túng không biết phải làm sao. Dù sao món nợ đào hoa này cũng không phải là anh gây ra, cớ gì lại có cảm giác chột dạ như vậy chứ?
Qui Túc thu hồi tầm mắt, vừa định lên tiếng thì Tịnh Vy đã hét to: “Kính Ưu, anh phải cưới em. Em chính là cô dâu của anh, chỉ em mới có thể là vợ của anh. Không một ai trên đời này xứng đáng với anh hơn em cả. Hiện tại anh hối hận vẫn còn kịp, đá tên ẻo lả kia đi rồi trở về bên cạnh em nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT