Nói đến loại suy nghĩ này của nguyên chủ, chính là do Nhị Quyên dạy dỗ từ khi còn nhỏ. Cái gì mà: “Trời ưu ái cho chúng ta nhan sắc để làm gì chứ? Còn không phải là tặng chúng ta một thứ giúp nuôi sống bản thân ư?”
“Đàn ông, chính là thích sự thảo mai của mày. Lời nói thẳng nói thật, vốn dĩ chẳng thằng nào chịu nhét vào tai cả. Mày thật thà là mày thiệt, mày hiểu không con?”
“Quyến rũ đàn ông cũng là nghệ thuật, mày quyến rũ đàn ông thành công thì chính là một nghệ nhân. Hãy lấy đó làm vui, lấy vốn liếng để trải qua một cuộc sống sảng khoái, việc gì phải cắm đầu cắm cổ chịu khổ?”
Nói đến nguyên chủ, có lẽ từ đầu đến với Kính Ưu thì nguyên chủ cũng có tình cảm với anh ta. Nhưng vì những suy nghĩ sai trái, có mới nới cũ đã bén rễ quá sâu trong lòng nguyên chủ. Do đó, cho tới khi chết đi, nguyên chủ mới nhận ra tình cảm lẫn sai lầm của bản thân.
Ấy là còn chưa nói đến nguyên chủ còn là trà xanh, tiểu tam giật chồng của người ta. Gieo nhân nào thì gặt quả đó, có lẽ kết cục định sẵn đã là như vậy chăng? Tuy hôn nhân của Kính Ưu và vợ của anh ta là một cuộc hôn nhân kinh tế, không có tình cảm, chỉ có lợi ích.
Nhưng xen vào gia đình của người khác, ấy cũng là một cái nghiệp của nguyên chủ. Mà Kính Ưu, ban đầu lén lút qua lại với nguyên chủ lừa dối vợ mình, quả thật không thể đồng tình nổi. Bởi dù cho có ra sao, đừng bao giờ dùng cái cớ 'tình yêu' để biện minh cho sự suy đồi đạo đức của bản thân mình.
Nguyên chủ tuy lắm mưu nhiều mẹo, đầu óc nhanh nhạy trong việc đối nhân xử thế. Nhưng việc học hành quả thật là tệ hại đến mức chẳng thể tệ hại hơn. Một phần là do nguyên chủ không hứng thú học tập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT