“Nhóc đừng hối hận là được, nửa đêm có khóc ta cũng mặc kệ nhóc.” Ninh Thời Tuyết nhéo khuôn mặt nhóc con một phen.
Tạ Lạc Lạc dùng sức hừ một tiếng, nhưng hiện tại nhóc đã mệt rồi, giọng nói mềm như bông, dù cố hung dữ hừ hừ cũng không có sức uy hϊếp.
Ninh Thời Tuyết nằm xuống bên cạnh.
Tay nhỏ của Tạ Lạc Lạc nắm chặt cái mũ màu vàng, đây là món quà mà mẹ nhóc tặng, cái mũ giống như một vật trấn an, cần nắm chặt cái mũ này thì buổi tối nhóc mới có thể ngủ được.
Thời điểm Tạ Lạc Lạc được một tuổi rưỡi, mẹ của nhóc đã qua đời vì bệnh nặng, sau đó nhóc mới được Tạ Chiếu Châu đón về nuôi nấng.
Tạ Chiếu Châu cũng không giấu giếm chuyện cha mẹ cậu nhóc qua đời, vì thế Tạ Lạc Lạc vẫn luôn biết Tạ Chiếu Châu kỳ thật là chú của mình, chứ không phải cha lớn.
----

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play