2. Người kể chuyện ở quán trà

Các vị khách quan, hôm nay chúng ta nói về chuyện của tiểu thư nhà quan và công tử nhà tướng.

Ở thành Tây Trường An có một gia đình họ Sở, có một nữ nhi tên là Sở Kiều, tuổi tròn mười sáu, vừa lúc tuổi xuân mơn mởn động lòng người, không lo u buồn. Đáng tiếc hồng nhan bạc phận, mẹ cô nương này cũng là nữ tử đàng hoàng, nhưng vợ cả không dung tha, lúc Sở Kiều tám tuổi đã qua đời. Mẹ cả quá độc ác, mỗi ngày phải ăn cơm thừa canh cặn, hở tí là đánh mắng, cuộc sống của Sở Kiều rất khổ cực. Sau này mẹ cả thấy Sở Kiều càng lớn càng xinh đẹp, sinh lòng đố kỵ, hứa gả Sở Kiều cho con trai thương hộ Thường Châu, muốn chiếm lễ hỏi hậu hĩnh của thương hộ. Vừa khéo hôm đó Sở Kiều đến chỗ mẹ cả thỉnh an, nghe được âm mưu của bà ta, trở về phòng khóc lóc một hồi, bèn thu dọn hành lý, giả thành một công tử tuấn tú, đào hôn.

Tuy Sở Kiều là nữ tử khuê các, nhưng rất gan dạ mưu lược, nàng lấy trâm đổi ngựa, một mình đi về phía đông. Hôm đó nàng đến khu vực Lăng Châu, đang định nghỉ ngơi ở nơi hoang dã. Ai ngờ lúc đang tìm chỗ trú ngụ thì phát hiện trong bụi cỏ có người!

Nào! Các vị khách quan không ngại đoán xem, lai lịch của người này ra sao, có phải là người mà đích mẫu phái tới để truy đuổi Sở Kiều hay không?

Vị khách quan này đoán đúng rồi, người này là Giang Thiếu tướng quân tiếng tăm lừng lẫy ở kinh thành, phụng mệnh đến Lăng Châu dẹp loạn, vô ý bị địch nhân ám toán, trọng thương hôn mê. Sở Kiều tốt bụng, sao có thể bỏ mặc người khác. Nàng đưa vị công tử này đến một nơi an toàn, vì chàng mà cầm máu bôi thuốc, chăm sóc không để ý đến ngày đêm. Ngày hôm sau công tử tỉnh lại, thấy Sở Kiều thì giật mình, lại mang ơn cứu mạng, bèn sinh lòng ái mộ. Công tử nói mình là đích tử của Giang thị, thế gia tướng môn, hiện đã quan bái ngũ phẩm, tiền đồ rộng mở. Lần này may nhờ Sở Kiều cứu giúp, mới không để song thân trong nhà người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Giang tướng quân hứa hẹn, đợi sau khi vết thương bình phục trở về kinh thành, sẽ sai người đến Sở gia cầu thân.

Sở Kiều theo tướng quân hồi kinh, dọc đường hai người tâm sự, càng thêm thân thiết, nơi này không tiện kể rõ. Sau khi hồi kinh, Sở Kiều đợi mãi không thấy bà mối đến cửa, đau lòng muốn đứt ruột, chẳng lẽ chàng là kẻ bội bạc, trở về đã quên ân nhân cứu mạng hay sao?

Khách quan đừng vội, muốn biết tướng quân này có bội bạc hay không, xin nghe ta từ từ kể lại.

Thì ra không phải tướng quân đổi ý, mà là trong nhà đã chọn sẵn thê tử cho chàng, nữ nhân này cũng là tiểu thư khuê các, tên là Tô Tuệ, dung mạo đoan trang, cử chỉ nhã nhặn, lại có tình nghĩa thanh mai trúc mã với tướng quân, quả thật là lương duyên trời định. Nhưng trong lòng tướng quân đã có người trong mộng, chàng không hề do dự, từ chối hôn sự do cha mẹ an bài, nhất quyết cưới Sở Kiều làm thê tử, nhất thời truyền thành giai thoại.

Dù Sở Kiều đã là người của Giang gia, nhưng bởi vì thân phận thấp kém, mẹ chồng không hiền lành, em chồng cũng không ưa. Sau khi thành thân, gặp không ít khó khăn, lại thêm Tô Tuệ ngấm ngầm gây khó dễ, tình cảnh Sở Kiều càng thêm khó khăn hơn cả lúc còn ở nhà mẹ đẻ. May thay, tướng quân và Sở Kiều tình cảm sâu đậm, vợ chồng đồng lòng, cuối cùng cũng cảm hóa được cha mẹ chồng. Mẹ chồng đối đãi với nàng như con gái ruột, em chồng cũng kính trọng nàng như trưởng tỷ.

Ừm, nếu khách quan hỏi về vị thanh mai nhà cao cửa rộng kia, thì quả thật có thể nói là thiên đạo luân hồi, thiện ác tất báo. Nàng gả vào nhà quan lại, thường bị mẹ chồng hô tới quát lui, cũng chẳng được phu quân yêu thương, trong nhà cơ thiếp thành đàn. Mà Sở Kiều lại hoà thuận với phu quân và mẹ chồng, vui vẻ đầm ấm, so sánh hai người họ với nhau, ai bi thương? Ai may mắn?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play