1.Năm mười tuổi ta và phụ thân vào phủ tướng gia hầu hạ Sùng Tiết tướng quân(0) Ngô An Ngữ(1).

Cũng năm Thuận Thiên thứ mười đó(năm 1019), phu nhân của phủ tướng gia là bà Hàn Diệu Chi(2) hạ sinh một người con trai họ Ngô, tên tự là Tuấn.

Ngô Tuấn(3) vừa được sinh ra đã trắng trẻo, mập mạp lại thông minh, hoạt bạt ta vừa thấy đã yêu.

Mỗi ngày sau khi hầu hạ tướng quân, thời gian rảnh ta đều đến nhìn lén đứa bé này, chỉ cần thấy Ngô Tuấn vui vẻ thì trong lòng ta lại càng mãn nguyện.

Cứ như vậy, ngày qua ngày và năm qua năm, ta đều luôn dõi theo bước chân của hắn.

Cho đến Thuận Thiên thứ hai mươi ba(tức năm 1031), Sùng Tiết tướng quân qua đời vì bệnh tật ở Tượng Châu, mà ta thì bị dời đến nơi khác và không còn được gặp đứa bé đó nữa.

Lòng ta ôm theo nỗi nhớ nhung suốt ba năm, lại thêm nỗi đau mất phụ thân vì bệnh phong hàn, ta càng nhớ đứa bé trắng trẻo mập mạp tự Ngô Tuấn kia.

Thuận Thiên năm thứ hai mươi sáu(năm 1035), lúc đó ta đã hai mươi sáu tuổi, còn đứa bé năm nào đã là một thiếu niên khôi ngô tuấn tú.

Lần đầu thấy hắn sau ba năm ly biệt, trái tim ta như muốn vỡ ra thành từng mảnh, bao nhiêu tủi nhục và nhớ nhung đều dâng trào vào lúc này.

Ta thấy hắn mặc áo lụa đỏ, tay nắm theo kiều thê cùng nhau bước vào phủ tướng gia.

Hoá ra ba năm không gặp, hài tử năm đó đã thành gia lập thất, còn cưới được một phu nhân xinh đẹp như hoa, tự là Thuần Khanh(4).

Họ quả là một đôi trai tài gái sắc, ta thầm mến mộ và chúc phúc cho hai người họ.

Nhưng tiệc vui kéo dài không được bao lâu thì mẹ hắn là bà Hàn Diệu Chi cũng ngả bệnh rồi qua đời vào một năm sau.

Lúc này hắn đã mười tám tuổi! Là đệ nhất mỹ nam tử thành Thăng Long.

Thế là, cả phủ tướng gia rộng lớn chỉ còn hắn và một người em trai tự Ngô Thường(5).

Bơi vì quá thương xót hắn nên ta đã xin được hầu hạ, kết quả Ngô Thường vừa thấy được ta đã bèn thu vào dưới trướng và trở thành thiếp thân thị vệ của gã.

Tuy ta không vui cho lắm, nhưng phận là tôi tớ sao có thể phản chủ, vì vậy những năm tháng sau này của ta, liền dành cho một người xa lạ mà ta không muốn.

Nhưng may thay, mỗi ngày ta vẫn có thể nhìn thấy và gặp hắn, đó là thứ duy nhất còn khiến lòng ta vui vẻ.

2. Ngô Tuấn không chỉ khôi ngô tuấn tú, thông minh nhanh nhẹn mà còn có chí khí, thích học võ. Mỗi ngày hắn đều chăm chỉ học hành, đọc sách và luyện cung kiếm.

Nên nhanh chóng thành tài và liên tục được thăng chức…

Sau khi làm tang lễ cho bà Hàn Diệu Chi, Ngô Tuấn xin tòng quân và được phong chức Tư mã hiệu úy, một chức quan nhỏ cưỡi ngựa trong quân đội.

Năm năm sau đó là niên hiệu Can Phù đời vua Lý Thánh Tông(tức năm 1041), Ngô Tuấn còn ít tuổi, vẻ mặt tươi đẹp được sung làm Hoàng môn Chi hậu(6)-một chức hoạn quan(7) theo hầu Lý Thánh Tông.

Ta nghe tin mà bị sốc, đổ bệnh bảy ngày liền, cả người yếu ớt sắp chết.

Đang lúc ta chán nản nhất, thì lại nhận được mật báo từ thân tín.

Cái gì?

Có người muốn hãm hại hắn.

Chuyện này phải kể đến một người phụ nữ tên là Dương Hồng Hạc(8).

Sau này là vợ của Thái tử Nhật Tôn tức vua Lý Thánh Tông và trở thành hoàng hậu Thượng Dương.

Từ nhỏ, Ngô Tuấn và Dương Hồng Hạc đã là một đôi thanh mai trúc mã, có thể nói là tình đấu ý hợp.

Thế nhưng vì Sùng Tiết tướng quân qua đời sớm, Ngô Tuấn lại theo chân Tạ Đức(9) học tập thành tài, vì vậy mới được ông gả con gái là Tạ Thị Thuần Khanh cho.

Còn Dương Hồng Hạc lại trở thành mẫu nghi của một nước, mà phụ thân ả cũng vì thế trở thành tể tướng đương triều.

Thái tử Nhật Tôn(10) lo sợ họ Dương nhà vợ chiếm quyền của bề trên nên lạnh nhạt với hoàng hậu.

Dường như hoàng hậu Thượng Dương chưa lần nào được vua sủng ái, nhớ đến tình cũ nên bèn nhờ Ngô Tuấn, lúc đó đã được vua ban họ Lý tự là Thường Kiệt nói giúp mình nhưng bị hắn từ chối.

Vì lẽ đó chăng nên hắn đã bị Hồng Hạc và hoàng hậu Linh Cảm(11) ra tay hãm hại trong một đợt tịnh thân(12) tuyển hoạn quan vào cung.

Đây là tất cả những gì ta điều tra biết được, nhưng bấy giờ phe cách của hoàng hậu quá mạnh, ta vì vừa yêu mến hắn lại vừa mong muốn bảo vệ hắn, nên đã tự tịnh thân và đến quỳ trước mặt chủ mong được ân sủng.

Ngô Thường nghe được lời giãi bày của ta, lại lo lắng anh trai mình ở trong triều bị người khác hãm hại bèn đồng ý ngay.

Sau đó ta được sắp xếp vào chức ngạch thị vệ để hầu hạ bên vua.

Cứ như vậy, ta, vua Thánh Tông và hắn, cả ba người sớm chiều ở chung một chỗ.

Đây có lẽ là khoảng thời gian ta hạnh phúc nhất!

Người trong lòng rốt cuộc cùng ta sớm chiều ở chung, hahaha, quá tốt rồi!

Ta vui mừng khôn xiết, hàng ngày dù bị vua trách móc, ta vẫn lấy nụ cười rửa mặt, theo sau chân hắn làm một cái bóng trung thành.

__________________________________________

(0) Sùng Tiết tướng quân: Tức Sùng ban Lang tướng.

(1) Ngô An Ngữ: Là cháu đời thứ năm của Ngô Quyền, con Ngô Ích Vệ, cháu nội Ngô Xương Xí, chắt Ngô Xương Ngập.

(2) Hàn Diệu Chi: Là mẹ của Lý Thường Kiệt, nhưng có tư liệu khác lại ghi bà là bạn của Ngô Thuần Trúc, phu nhân của tướng Tạ Sơn(ta cũng không rõ, nếu có sai sót mong hãy thông cảm).

(3) Ngô Tuấn: Tên thật của Lý Thường Kiệt, trước khi được vua ban họ Lý.

(4) Tạ Thị Thuần Khanh: Là con cô ruột về sau được Tạ Sơn gả cho Lý Thường Kiệt.

(5) Ngô Thường: Em trai ruột của Lý Thường Kiệt.

(6) Hoàng môn Chi hậu: Là hoạn quan theo hầu hạ vua. Ngoài ra người giữ chức này cùng với Hoàng môn Tổng quản chịu trách khâm tuyển các phi tần nạp vào hoàng cung cho vua và các thân vương.

(7) Hoạn quan: Còn được gọi là thái giám, dùng để chỉ những người có thể là do bẩm sinh hoặc tự nguyện chịu tĩnh thân để làm công việc hầu hạ vua chúa.

(8) Dương Hồng Hạc:

(9) Tạ Đức: Chồng cô ruột của Lý Thường Kiệt.

(10) Thái tử Nhật Tôn: Vua Lý Thánh Tộng

(11) Hoàng hậu Linh Cảm: Hay Kim Thiên Hoàng hậu, là chính thê của vua Lý Thái Tông, mẹ của Lý Thánh Tông.

(12) Tĩnh Thân: Còn gọi là hoạn, thiến, yêm cát...chỉ việc cắt bỏ một phần hoặc hoàn toàn bộ phận sinh dục người nam hoặc làm cho người đó không còn khả năng quan hệ với phụ nữ nhưng không nhất thiết phải thiến hoặc cắt bỏ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play