Khi Nguyễn Thanh nhận ra nến trắng của tất cả những người chơi khác đều đã tắt, nước mắt tức khắc tràn đầy khóe mắt, cơ thể không ngừng run rẩy.
Lần này không chỉ là khóe mắt hơi đỏ nữa, mà toàn bộ viền mắt đều ửng đỏ, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán, đầu óc cũng trở nên trống rỗng.
Cậu đang sợ hãi, nhưng không thể kiểm soát nổi nỗi sợ đó. Toàn thân cậu căng cứng vì bất an, gương mặt yếu đuối vô cùng, nước mắt đã bắt đầu lấp lánh trong mắt, dường như chỉ một giây nữa thôi sẽ bật khóc.
Trong lớp học lúc này, chỉ còn lại ngọn nến trắng trong tay Nguyễn Thanh vẫn còn sáng, nhưng ánh sáng ấy chẳng thể soi rọi cả căn phòng. Những góc khuất chìm trong bóng tối, dường như có thứ gì đó ẩn nấp, chờ đợi để kéo người ta vào màn đêm mà nuốt chửng.
Ánh sáng từ ngọn nến trắng duy nhất giờ đây trở nên tái nhợt, cộng với nhiệt độ lạnh buốt đột ngột, tất cả tạo cảm giác như cậu đang đứng giữa một nhà xác lạnh lẽo.
Không khí xung quanh tràn ngập một mối nguy hiểm và sự kinh hoàng khó tả.
Khi chỉ còn ngọn nến trắng của Nguyễn Thanh sáng lên, Mạc Nhiên và Tiêu Thời Dịch cũng nhận ra có điều gì đó bất thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play