Người đàn ông không hề do dự, lập tức đặt chiếc cưa điện xuống.
Dù sao, một thiếu niên như cậu, gã chỉ cần một tay cũng đủ kết liễu, có hay không có cưa điện cũng chẳng khác gì.
Nguyễn Thanh liếc mắt nhìn chiếc cưa điện bị bỏ qua một bên, buông thứ trong tay, rồi từ tốn rút tay ra khỏi chiếc túi đeo chéo. Cậu bình thản mở miệng: “Cảm ơn anh trai, em tên là Diệp Thanh, còn anh tên gì vậy?”
Câu hỏi này dường như làm khó gã đàn ông. Gã xoa xoa mái tóc bên trán, lưỡng lự đáp: “…Hứa…Trạch?”
“Hứa Trạch?” Nguyễn Thanh ngước lên nhìn gã đàn ông, giọng điệu vừa thận trọng vừa pha chút thân thiết, nhẹ nhàng nói: “Vậy em gọi anh là anh Trạch được không?”
Giọng nói của thiếu niên dường như vẫn chưa qua giai đoạn vỡ giọng, nghe vừa trong trẻo vừa mềm mại. Rõ ràng cậu chỉ nói bình thường, nhưng lại khiến người nghe có cảm giác như cậu đang làm nũng, thật khó để từ chối.
Hứa Trạch nhìn chằm chằm vào người em trai ham sống sợ chết ngay trước mắt, trong đôi mắt của thiếu niên là sự trong sáng và thuần khiết, như thể nỗi sợ hãi vừa qua chỉ là ảo ảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play