Bác sĩ chỉ khẽ lắc đầu, nở nụ cười dịu dàng đáp lại lời cảm ơn của Nguyễn Thanh: “Tôi đâu có làm gì nhiều, vả lại những việc này… đều tính tiền cả mà.”
Vừa dứt lời, bác sĩ chợt nhận ra mình nói lỡ lời. Gương mặt của Nguyễn Thanh thoáng chốc đông cứng khi nghe thấy từ “tính tiền”.
“Tính tiền…”
Nguyễn Thanh lo lắng mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Cậu lấy đâu ra tiền? Ngay cả tiền thuê nhà còn chưa lo nổi. Nếu nhớ không lầm, những xét nghiệm vừa rồi đều là loại toàn diện, chi phí ít nhất cũng lên đến hơn năm nghìn tệ. Mà bệnh viện thì chắc chắn không cho phép bệnh nhân nợ tiền viện phí.
Nguyễn Thanh khẽ cắn môi, siết chặt dây quai túi xách, ánh mắt vô thức nhìn về phía Giang Tứ Niên đang đứng cạnh.
Cử chỉ của cậu khiến Giang Tứ Niên thấy vui thích, nét mặt cau có ban nãy lập tức tan biến, hắn cười nhẹ, nhướn mày nói: “Tôi là chủ nhà của cậu, đương nhiên phải có trách nhiệm với cậu rồi.”
Từ “trách nhiệm” trong câu nói của Giang Tứ Niên mang theo sự mập mờ, đầy ẩn ý. Vừa nói, hắn vừa cầm lấy tay Nguyễn Thanh đang thả lỏng bên người, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve. Giọng nói chuyển sang tông trêu chọc: “Nhưng mà chẳng có lý do gì để chủ nhà lại phải trả tiền viện phí cho người thuê cả, tôi cũng cần được đền đáp chứ, phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT