Sau khi bị cửa va trúng, Dương Mộ Thanh cũng không khóc. Cậu bé tự mình đứng lên, yên lặng ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Thanh.
Về câu hỏi của Trần Tư Hàn, Nguyễn Thanh đương nhiên hiểu rõ lý do Dương Thiên Hạo không đến công ty.
Dương Thiên Hạo thực sự đang nằm trong ngăn đông, tất nhiên không thể đến công ty được.
Hơn nữa, mấy kẻ giả mạo kia ngay cả một người mù như cậu còn không lừa nổi, càng không thể nào qua mắt được người trong công ty.
Tuy nhiên, Nguyễn Thanh không ngờ hung thủ có điện thoại của Dương Thiên Hạo nhưng cũng không báo cáo xin phép cho anh ta.
Nguyễn Thanh giả vờ lặng đi một chút, hơi ngơ ngác nhìn về phía Trần Tư Hàn, giọng có chút ngạc nhiên, “Cậu nói… A Hạo mấy hôm nay đều không đến công ty?”
“Ừ.” Trần Tư Hàn gật đầu, nhưng rồi nhìn vào đôi mắt mờ mịt của Nguyễn Thanh mới nhớ ra là cậu không thể nhìn thấy, hắn ta từ từ lên tiếng, “Khoảng một giờ chiều hôm qua, anh Dương đã rời khỏi công ty.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play