“Anh quá đáng thật đấy.” Đôi mắt Nguyễn Thanh mơ màng phủ một làn hơi nước, nói xong liền lập tức tắt máy, xoay người bước thẳng về phía cửa.
Chẳng màng đến việc mình là người khiếm thị nữa.
May mà từ mép ghế sofa đến cửa ra vào không có chướng ngại vật nào, dù Nguyễn Thanh bước đi nhanh hơn một chút, cũng không vấp phải thứ gì.
Nguyễn Thanh đi rất vội, tựa như bị người đàn ông chọc giận, gương mặt cũng lộ rõ vài phần tức tối.
Nhưng thực ra, cậu chỉ đơn thuần muốn rời đi. Người đàn ông rõ ràng không có ý định rời khỏi, vậy thì chỉ còn cách cậu phải đi.
Dù người đàn ông có ở lại khu dân cư Tây Sơn để dễ dàng thực hiện tội ác hay để che giấu thân phận kẻ sát nhân của mình, thì việc cậu rời đi đối với hắn có lẽ là kết quả tốt nhất.
Dẫu sao, một khi cậu rời đi, sẽ chẳng còn ai biết đến Dương Thiên Hạo nữa; hắn vừa đạt được thân phận của một cư dân Tây Sơn, lại không cần lo sợ mình bị bại lộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play