Lương Bình không biết có nên vui hay không, nhưng thật sự anh ta không thể quá phấn khích, ngược lại, sự cảnh giác trong anh ta luôn được nâng lên cao độ. Ra khỏi biệt thự của ông chủ Đỗ, anh ta lên xe của mình, còn muốn tự khen bản thân một câu: “Mỗi khi gặp việc lớn đều giữ được bình tĩnh, mình đã tiến bộ thật rồi.”
Nếu là một năm trước, chắc chắn anh ta đã loạng choạng không biết phải làm gì rồi.
Có thể thấy, con người ai cũng đều sẽ tiến bộ.
Sau khi ra ngoài, Lương Bình tìm gặp Lộ Lộ để báo cáo tình hình.
Lộ Lộ: “Anh phấn khởi lắm phải không?”
Lương Bình: “Đương nhiên rồi! Tôi phấn khởi đến mức ngồi lái xe còn bắt chéo chân đây này.”
Lộ Lộ: “Sợ rồi chứ gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play