Dư âm của việc học hành bắt đầu lan đến tận trong nhà.
Dạo gần đây, mỗi lần cầm đồ, Liễu Vi bắt đầu quan tâm tới vẻ đẹp của ngón tay. Tổng kết lại thì là: Cầm đũa sao cho đẹp, cầm muỗng sao cho duyên, bưng bát ăn cơm sao cho có khí chất. Vừa ăn, cô vừa soi gương quan sát thần thái.
Dì giúp việc đứng bên cạnh: “...”
Bệnh này không nhẹ đâu.
Qua thực hành, Liễu Vi phát hiện cổ nhân đúng là có nhiều trí tuệ. Bất kể là cầm đũa, cầm muỗng, hay chải đầu mặc đồ, ngón tay đều có thể khéo léo khoe ra một cách xinh xắn. Chỉ duy nhất một thứ – Biểu tượng của văn minh hiện đại, chính là điện thoại, không tài nào cầm cho tao nhã được.
Liễu Vi quay sang nói với Lục Bắc Tinh: “Đây là lỗi của điện thoại. Sao nó không thiết kế nhẹ hơn một chút! Tôi dùng hai ngón tay thì không sao nâng nổi!”
Nâng thì vẫn nâng được, nhưng không thể vuốt màn hình một cách sang chảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play