Đạo diễn Vương gọi Liễu Vi ra một bên không phải để đưa bí kíp võ công hay rót cho cô bát canh gà mà là trực tiếp nói với cô về công việc sắp xếp vào buổi chiều.
Đạo diễn Vương: “Đại Lộ đã thuê một cái lều, sáng nay tôi đã bảo họ sắp xếp rồi, chiều nay chúng ta sẽ chụp ảnh trong lều. Một lát nữa cô trực tiếp đến lều là được. Đúng rồi, trưa cô đừng ăn quá no, chiều chụp ảnh phải đeo bụng giả, cái đó khá nặng, ăn nhiều dạ dày sẽ khó chịu.”
Dặn dò xong, đạo diễn Vương liền tan làm về nhà ăn cơm, khiến cho kỹ năng giao tiếp của Liễu Vi vốn hồi phục một chút nhưng một câu: “Trưa cùng nhau ăn cơm nhé” cũng đành thôi. Bởi vì đạo diễn Vương là một người bố tốt, một người chồng tốt, ở Bắc Kinh buổi trưa không về nhà ăn cơm mà đi ra ngoài ăn tiệc? Đó là phạm luật gia đình.
Vì có lời dặn của đạo diễn Vương, trong lòng Liễu Vi cũng căng thẳng, bữa trưa cô chỉ ăn đại một chút bánh mì kẹp là xong, sau đó là thẳng tiến đến phim trường.
Phim trường vẫn là phong cách công nghiệp đã lâu không thấy, trên mặt đất khắp nơi là dây điện, thùng đựng thiết bị cũng khắp nơi, bàn làm việc đơn giản và ghế gấp cũng khắp nơi.
Trong không khí còn thoang thoảng mùi đồ ăn mang đến.
Bởi vì đạo diễn Vương là một con nghiện công việc bẩm sinh, thời gian phục vụ nhân dân quá lâu, chưa bao giờ biết nghỉ ngơi là gì, vô hình trung cũng mang thói quen làm việc này ra bên ngoài. Ông ấy chỉ cho tổ đạo cụ bên này một buổi sáng để dựng một cảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play