Thích Thư Vọng thở dài một tiếng, từ từ bước tới gần. Vừa rồi quả là lúc hoảng hốt nhất thời quên mất rằng người này ngủ vốn rất sâu, khó mà tỉnh dậy.
...
Ngày hôm sau, Chương Vô Ngu giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy đỉnh trướng quen thuộc, bèn gọi Tân Cúc vào.
"Đại công tử về rồi?"
"Thưa lão phu nhân, vẫn chưa, sáng nay cũng không tới dùng điểm tâm."
Chương Vô Ngu lặng lẽ vuốt ve ngón tay út, đợi nàng chỉnh tề xong xuôi mới đến phòng ăn, thì thấy Thích Thư Văn cũng có mặt.
"Nương, hôm qua chính con đã bế người về phòng đấy, sao người lại ngủ ở đó được? Dù cho trời có mát mẻ nhưng nếu bị cảm lạnh thì làm sao đây?" Thích Thư Văn than thở, "Mà nói cũng lạ, đêm qua ta ngủ thật sâu chợt cảm giác như ai đó đập một phát vào trán làm ta bừng tỉnh, rồi lại không thể ngủ tiếp, mới ra ngoài dạo một vòng thì trông thấy người nằm trên võng."
Tân Cúc cười nói: "Nhị công tử nói đùa rồi, chẳng lẽ thật sự có quỷ gọi người dậy chăng?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play