Mãn Tình vội vàng kéo theo Viêm Khải chạy vào sâu trong rừng rậm, cô chạy tới khi sức cùng lực kiệt, sắp không thở nổi nữa mới xụi lơ dựa vào một cành cây khô. Thiếu Oxy làm lồng ngực cô đau nhức, cô thở phì phò từng hơi lớn, tay trái che ngực, tay phải vẫn nắm chặt tay Viêm Khải như cũ.
Viêm Khải im lặng đứng sau Mãn Tình, ánh mắt nhìn về 2 bàn tay đang nắm lấy nhau của hai người, tâm trạng hơi kỳ lạ nhưng lại vui vẻ.
"Chúng ta đi tiếp thôi" Mãn Tình dừng lại một chút, cảm thấy hô hấp của mình đều lại rồi thì kéo tay Viêm Khải tiếp tục đi về phía trước.
"Em muốn đi đâu vậy" Viêm Khải đứng im không nhúc nhích.
"Đi chỗ nào cũng được, rời khỏi đây đã rồi tính" Thật ra Mãn Tình cũng không biết phải đi đâu, cô chỉ biết cô muốn đưa Viêm Khải rời khỏi Tinh thành, không để người của hồn điện tìm được anh.
"Nếu em sợ bọn họ đuổi đến đây thì không cần đâu" Viêm Khải nói, "Bọn họ không dám"
"Không dám? Vừa rồi các hồn sư cấp cao đều vây quanh anh" Lúc đó bên ngoài kết giới chỉ có Viêm Khải và 10 hồn sư cấp cao nên bọn họ đều vây quanh Viêm Khải, động tác vô cùng kỳ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT