Sau một đêm nghỉ ngơi, Vạn Tượng Thành cũng đã khôi phục hoàn cảnh bình thường. Cứ thỉnh thoảng ma vật lại công thành một lần nên mọi người ở Linh Ma Giới đã luyện thành thói quen, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cũng nhanh, khôi phục trạng thái bình thường cũng nhanh.
Ngày hôm qua Mãn Tình đã tiêu hao lượng lớn hồn lực để chiến đấu, lúc về lại lặng lẽ đi chế tạo một đống quý tộc dược tề dự trữ cho chi nhánh của tiệm thuốc Quý tộc tại Vạn Tượng Thành. Đáng ra cô không cần vội vã chế thuốc như vậy, có thể chờ nghỉ ngơi một ngày rồi làm, nhưng Chu Duy Tân lại vội vã về lại Tinh Thành, nên Mãn Tình chỉ có thể thức đêm làm việc, do đó sáng nay tinh thần cô có chút không tốt.
"Cô Mãn Tình đã vất vả rồi" Trương Phụng nhìn trạng thái tiều tuỵ của Mãn Tình, đoán chắc là hậu quả của việc thủ thành hôm qua.
"Chủ thành Trương cũng vất vả rồi" Vạn Tượng Thành nói thế nào cũng giống như là chi nhánh công ty nhà họ Lâm, Trương Phụng lại là chủ thành, cuối cùng cũng là làm việc vì nhà họ Lâm, cô lại là con cả nhà họ Lâm, về tình về lý thì đều phải động viên Trương Phụng một tiếng. Hơn nữa Trương Phụng cũng thật sự vất vả, từ lúc chuẩn bị đến lúc kết thúc, ông đã vài ngày không nghỉ ngơi tốt.
"Đây đều là chuyện tôi nên làm. Đúng rồi..." Trương Phụng lấy một cái túi nhung, cầm trên tay đưa cho Mãn Tình nói, "Đây là ma hạch của ma vật, cô Mãn Tình cầm lấy đi"
"Sao lại đưa ma hạch cho tôi" Mãn Tình không nhận.
"Đây đều là ma hạch của những con ma vật hôm qua cô Mãn Tình gϊếŧ chết. Dựa theo quy định của Linh Ma Giới thì ma vật bị ai gϊếŧ chết thì hồn hạch của nó cũng thuộc sở hữu của hồn sư đó" Trương Phụng giải thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT