"Rầm"
Trong tiểu khu Long Loan, Mãn Tình cầm một tờ giấy và một cây bút đập trước mặt Viêm Khải.
"Cái này để làm gì?" Viêm Khải đang chuyển kênh TV bằng điều khiển từ xa hỏi không rõ ràng.
"Anh còn yêu cầu gì thì viết ra đây 1 lần luôn đi" Mãn Tình nói.
"Yêu cầu?" Viêm Khải không hiểu hỏi.
"Chuyện anh cứu tôi, tôi còn phải làm gì nữa để báo đáp anh?" Mãn Tình cố ý gằn giọng khi nói mấy chữ cuối cùng.
"À, thì ra là chuyện này" Viêm Khải hiểu ra và mỉm cười nói "Chúng ta bây giờ cũng xem như bạn bè của nhau, cô làm vậy sẽ tổn thương tình cảm nha."
"Đừng, đừng, chúng ta không có tình cảm gì cả" Mãn Tình thật sự không có hứng thú làm bạn với người có thể ra điều kiện cả đứa trẻ 8 tám tuổi. "Có nợ thì trả nợ, có ơn thì trả ơn, nên anh có yêu cầu gì thì có thể viết ra, giấy trắng mực đen rõ ràng, để tôi còn biết báo đáp kiểu gì cho hết nợ."
"Đây là ơn cứu mạng nha, cô định báo đáp kiểu gì?" Viêm Khải nhướng mày.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT