Khi hoa đào đến thì lại điên cuồng phủ nhận, đến vận đào hoa cũng muốn đổi tên luôn rồi, cô cứ gặp là trốn, vậy thì gọi là hoa chạy trốn đi, chạy trốn mất tiêu."
Cô Liễu che ngực: "... Đừng mắng, đừng mắng nữa."
Nhất thời tâm trạng cô Liễu phức tạp, cô ấy nhìn Sở Thiên Lê muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không mở miệng nói chuyện.
Sở Thiên Lê thấy được vẻ mặt của đối phương thì bừng tỉnh, hiểu ra: "Cô, cô muốn biết sắp tới là vận đào hoa tốt hay vận đào hoa xấu đúng không?"
Cô Liễu buồn bực nói: "Đúng, vận đào hoa xấu cũng không được coi là đào hoa đâu."
Sở Thiên Lê chớp chớp mắt: "Nhưng vận đào hoa xấu hay tốt là do phán đoán chủ quan của con người, cô có hiểu vận đào hoa tốt là thế nào không?"
"Vậy thì chắc chắn là có thể chung sống lâu dài." Cô Liễu nghi ngờ nói: "Tại sao lại nói là phán đoán chủ quan? Thứ này không có tiêu chuẩn sao?"
Sở Thiên Lê: "Giáp chi mật đường, ất chi phê sương*.
Có người cho rằng có thể kết hôn chính là vận đào hoa tốt, nhưng vẫn có rất nhiều người sẽ ly hôn, có người căn bản không muốn kết hôn thì yêu cầu vận hoa đào cũng không giống nhau, mấu chốt là suy nghĩ của cô."
"Em không biết cô muốn cái gì thì không thể giải đáp vấn đề cho cô được, đây là cuộc sống của cô mà."
Bây giờ thái độ của con người đối với tình cảm không giống nhau, Sở Thiên Lê sẽ không đưa ra lời bình với bất cứ một ý kiến nào, cô sẽ chỉ giúp đối phương giải đáp nghi hoặc của bọn họ bằng cách cá nhân hóa.
Cô Liễu ở nhà bị ba mẹ thúc giục đến bể đầu sứt trán, bây giờ cô lâm vào trầm tư do dự nói: "Xong rồi, cô cũng không biết mình muốn cái gì, chỉ biết là không muốn thứ gì cả."
Nếu như có người hỏi cô ấy muốn điều kiện gì, căn bản là cô ấy không có cách nào trả lời được, nhưng cô ấy thật sự muốn gặp được người tới giới thiệu, như vậy thì cô ấy có thể lập tức biết được mình không muốn cái gì.
Đây chính là nguyên nhân mà ba mẹ trong nhà bất mãn, cô ấy không nói ra được điều kiện nhưng đúng thật là cũng rất kén chọn.
Cô Liễu không biết học sinh chuyển trường nghe xong sẽ có suy nghĩ như thế nào, chủ yếu là tìm người tới nhưng lại không nói ra được yêu cầu, quả thật là rất dễ khiến người ta cạn lời.
Cũng may sắc mặt Sở Thiên Lê vẫn bình thường, cô không nổi giận mà ngược lại còn tốt tính nói: "Vậy thì chính là cô vẫn chưa tổng kết được yêu cầu, nhưng có thể để các vì sao tổng kết giúp cô."
"Các vì sao?"
"Đúng vậy, nhìn tử vi sinh của cô là biết được cô yêu thích loại người như thế nào, bọn họ có đặc trưng như thế nào." Sở Thiên Lê nói bổ sung: "Có thể là quá khứ cô chỉ có một vài cảm giác mơ hồ nhưng các vì sao sẽ chắt lọc trọng điểm ra giúp cô."
Cô Liễu cái hiểu cái không, cô ấy suy nghĩ trong chốc lát rồi gật đầu nói: "Được, vậy thì xem xem."
Sở Thiên Lê nghe vậy thì đôi mắt yêu kiều của cô sáng lên, đột nhiên ngoan ngoãn mím môi, còn giơ hai ngón tay ra làm chút động tác sao chép.
Cô Liễu: "?"
Sở Thiên Lê hàm hồ nói: "He he, cô à, là thế này, có tiền hay không không sao cả, nhưng chúng ta cần một chút quan hệ khế ước, nhỡ đâu em xem xong tử vi bị tố cáo thì có chút..."
"Tất nhiên, không phải em nói cô sẽ nắm thóp em, chỉ là lòng người và xã hội quá hiểm ác, đây là ý thức đề phòng từ lúc em hành nghề đến nay, thật sự rất khó thay đổi ngay lập tức..." Sở Thiên Lê trịnh trọng nói: "Em không có ý nói cô là người xấu đâu!"
Cơ bản cô Liễu đều lăn lộn trong trường học, chỉ cần liếc nhìn đã hiểu được ý nghĩ của học sinh, lập tức nhìn ra chút tâm tư của Sở Thiên Lê.
Cô Liễu: "Thu phí theo như giá quy định bình thường của em là được."
Cô Liễu dùng điện thoại di động trả tiền xong, Sở Thiên Lê lấy được tư liệu tử vi của đối phương và sau khi sắp xếp xong thì bắt đầu phân tích.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT