Ngược lại, Tiết Trác Thanh thì không được như vậy. Nhưng anh ta cũng không tệ lắm, say rồi thì ngủ, rất yên tĩnh, cũng không ầm ĩ.
Cố Sương rất ghét những người say rượu quậy phá.
“Anh có khó chịu không? Có muốn em nấu cho anh bát canh giải rượu không?”
Hứa Thiệu sắc mặt bình thường, chút rượu này không là gì cả.
“Không cần đâu, anh không sao.”
Anh cõng Tiết Trác Thanh lên vai, nói: “Anh về đây.”
Cố Sương “Ừ” một tiếng, Hứa Thiệu nhấc chân định đi, đi được vài bước anh lại quay lại.
Cố Sương nghi hoặc nhìn anh, hỏi: “Sao thế?”
“Ngày mai có muốn cùng đi huyện thành dạo chơi không?” Hứa Thiệu hỏi cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play