Như thể đã lâu không nói chuyện, giọng nói của Trần Tuyên Tuyên hơi khàn.
Quan Sóc Phong thấy Tuyên Tuyên chịu đáp lại, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, trong mắt lóe lên một tia hy vọng.
Có phải rất nhanh thôi, Tuyên Tuyên sẽ khỏe lại rồi không. Chỉ cần cho cô ấy thêm chút thời gian, cho họ thêm chút thời gian.
Nghe thấy giọng cô ấy, Triệu Vân Phi ngẩn ra một chút, rất nhanh liền cười nói: “Không ngờ lại gặp ở đây, thật khéo quá.”
Vân Phi còn tưởng mình nhận nhầm người, dù sao cũng đã nhiều năm không gặp, trước kia bọn họ cũng không thân thiết lắm.
Trần Tuyên Tuyên khẽ ừ một tiếng.
Cô ấy hít thở sâu, cố hết sức kiềm chế tâm trạng muốn trốn tránh, cô ấy đã trốn tránh quá lâu rồi, không thể trốn tránh mãi được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT