“Mấy đứa con của chúng ta cũng không cần, chúng đều là sinh viên đại học rồi, sau này nhà nước bao cấp việc làm, chắc chắn sẽ có tương lai hơn công việc của anh.”
“Đến đời sau thì càng không cần phải nói, lúc đó điều kiện chắc chắn sẽ tốt hơn nữa... Nghĩ đi nghĩ lại, công việc này của anh hình như không có ai có thể tiếp quản, ôi...”
Trần Quế Lan: “...”
Ông ta có vẻ như đang than thở nhưng thực ra là đang khoe khoang.
Trần Quế Lan không nhịn được nói: “Anh đừng nói thế trước mặt đồng nghiệp của anh...”
Người ta chỉ mong có được nỗi phiền não này thôi.
Cố Kiến Hoa cười thật thà, nói: “Không cần anh nói, họ tự hỏi anh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play