Lúc đầu, Cố Sương không nhận ra Diêu Phi Yến, cô và Diêu Phi Yến không thân thiết, hơn nữa cô ấy và trước kia có hơi khác biệt.
Nhưng cô cảm thấy có chút quen mắt, không nhịn được nhìn thêm hai lần, cho đến khi nhìn thẳng vào cô ấy, sắc mặt cô ấy đột nhiên thay đổi như một công tắc, ngay lập tức khiến Cố Sương nhớ ra.
Thảo nào thấy quen mắt, không phải là Diêu Phi Yến sao, không ngờ cô ấy lại thay đổi nhiều như vậy.
Cố Sương không nhịn được lại nhìn cô ấy một lần nữa, ánh mắt dừng lại ở đứa trẻ đang khóc nức nở bên chân cô ấy, Cố Sương nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Trong đám đông có người đáp lại Diêu Phi Yến, lớn tiếng nói: “Đúng vậy, béo thì sao, ăn gạo nhà các người à, dựa vào đâu mà ghét bỏ người ta.”
“Đồng chí, đừng tức giận, chúng ta béo là có phúc, có người muốn béo cũng không béo được!”
Diêu Phi Yến không muốn phúc khí này chút nào nhưng vì người đó nói thay cô ấy nên Diêu Phi Yến miễn cưỡng cười cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT