Cố Tiểu Vũ nói: “Bạn học Lâm đúng là người tốt. Nhưng chị nói vậy, giống như Mã Kiến Văn là người xấu vậy.”
Trần Lệ Dung lập tức nói: “Có lẽ không phải người xấu nhưng mà, anh ta thực sự hơi phiền.”
Cố Tiểu Vũ không nhịn được cười ha hả.
Trần Lệ Dung nhìn Cố Tiểu Vũ ngây ngốc cười, thở dài, thôi, cô ấy căn bản không hiểu ý mình.
Thứ sáu, Cố Tiểu Vũ thu dọn sách vở, đeo cặp ra khỏi trường.
Nửa đường gặp Cố Sương, Cố Tiểu Vũ vui vẻ đi đến trước mặt cô.
“Chị, sao chị lại một mình thế, anh rể đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT