Cô hơi lo lắng, bây giờ thì vẫn ổn nhưng lâu dần, hết cảm giác mới mẻ, bên cạnh lại không có người thân nào, cô sợ Tiểu Bảo nhớ nhà, sẽ khóc.
Hứa Thiệu nói: “Sẽ không đâu.” Chỉ đi học thôi mà, còn là do chính đứa trẻ chủ động yêu cầu, chắc sẽ không khóc đâu.
Đến chiều đón về nhà, Cố Sương thấy mắt Tiểu Bảo có vẻ hơi sưng, nhìn Hứa Thiệu, đây là anh nói sẽ không khóc sao?
“...”
Hứa Thiệu cúi đầu nhìn đứa trẻ, hỏi: “Ở trường có khóc không?”
Tiểu Bảo bĩu môi, biểu cảm nhỏ nhắn vô cùng tủi thân.
Giờ trưa ngủ, cậu bé đột nhiên nhớ cha mẹ, rồi không nhịn được khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT