Lời này vừa nói ra, sắc mặt Chung Ý và Hạo Mẫn đều trở nên khó coi.
Vạn Chân Chân này nói năng khó nghe cũng thôi đi, còn thích xen vào chuyện của người khác.
“Vạn Chân Chân, cô không nói thì không ai coi cô là câm đâu!”
Chung Ý tức muốn chết, Vạn Chân Chân này, thật sự còn đáng ghét hơn cả Thư Bình, thế mà lại dám nói cô ta như vậy.
Dương Tư Vũ bên cạnh mím chặt môi, sợ mình bật cười thành tiếng, lặng lẽ dựng cuốn sách lên, che đi nửa khuôn mặt bên dưới.
Vạn Chân Chân liếc nhìn bọn họ, “Tôi có nói chuyện với các cô đâu.”
Cố Sương cũng hơi muốn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT