“Này, mang đồ của cô đi, bừa bộn quá.”
Thư Bình nhìn cô gái đối diện vẻ mặt không kiên nhẫn, không ngờ cô ta và cô gái chê bai mình hôm đó lại ở cùng một phòng ký túc xá.
Trong lòng thở dài, Thư Bình không nhượng bộ, cô ấy nhẹ giọng nói: “Bàn không phải của riêng cô, tôi không chiếm chỗ của cô.”
Chung Ý thấy Thư Bình dám phản bác lời mình, hơi mở to mắt, rõ ràng là tức giận hơn.
“Cô không chiếm chỗ của tôi nhưng đồ của cô làm vướng mắt tôi, nhìn là biết đồ nhà quê, bẩn thỉu!”
Thư Bình cau mày.
Vạn Chân Chân cũng là người nhà quê nghe thấy lời này trong lòng không thoải mái, không nhịn được nói: “Chung Ý cô có ý gì, người thành phố thì giỏi lắm à, dựa vào đâu mà coi thường người nhà quê! Không có người nhà quê trồng lúa, cô có cơm ăn no được à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play