“Anh Diệp, anh có phải mệt quá rồi không, chân mềm nhũn cả rồi.” Cố Tiểu Vũ quan tâm hỏi.
Sắc mặt Diệp Hoài Viễn hơi đổi, lập tức tỏ ra vẻ thản nhiên, cố tỏ ra mạnh mẽ: “Mệt á? Sao có thể chứ, chỉ có chút việc đồng áng này thôi, chuyện nhỏ.”
Cố Tiểu Vũ: “...”
Những người già trong đội còn không dám nói thế này, anh Diệp đúng là lợi hại. Ừm, ý cô bé là miệng lưỡi lợi hại.
Cô bé lại không phải ngốc, không nhìn ra cậu ta đang cố gượng nhưng Cố Tiểu Vũ rất biết điều, không vạch trần.
“Anh hai, anh tìm em à?” Diệp Hoài Viễn nhìn về phía Hứa Thiệu.
Hứa Thiệu ừ một tiếng, nói: “Em có muốn gọi điện về nhà không? Ông nội em nhớ em lắm đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT