Cao Ngọc Lan mím môi, cười nói, Thanh Thanh nhìn có vẻ hậu đậu nhưng thực ra cũng rất biết quan tâm đến người khác.
“Tôi biết, cảm ơn cô, cô Tạ.”
“Không có gì, tôi còn chưa giúp được gì.”
Hai người đào một giỏ rau dại rồi dừng tay, đi ngang qua bờ sông, định rửa sạch sẽ rồi mang về.
Tạ Ngọc Chi vừa chà xát bùn ở gốc rau vừa nói chuyện với Cao Ngọc Lan.
Tạ Ngọc Chi nhìn Cao Ngọc Lan mặc ít, nói: “Ngọc Lan, cô có lạnh không, hay là để tôi rửa cho?”
“Không lạnh, sức khỏe của tôi tốt lắm.” Cao Ngọc Lan nói: “Cô mới là người cần chú ý một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT