Hứa Thiệu hạ quyết tâm, không thể để vợ con ở một mình nữa, ngay cả ban ngày cũng không được.
Cố Sương hoàn toàn không biết có người mất hết lương tâm muốn họ giúp nuôi con, đợi đến khi lớn rồi lại đến hái quả đào.
Ăn sáng xong, Cố Sương lại bắt đầu chăm chú nhìn đứa trẻ bên cạnh, cảm thấy ngay cả khi nó mấp máy miệng cũng rất đáng yêu.
Bà Cố cười nhìn, sau đó hỏi Hứa Thiệu về tình hình của đứa trẻ.
Hứa Thiệu nói: “Bây giờ y tá đang chăm sóc, khi nào công an tra ra địa chỉ của nhà đó, họ sẽ đưa đứa trẻ về.”
“Đứa trẻ nào?”
Nghe Hứa Thiệu giải thích, Cố Sương im lặng một lúc, đồng thời, trong lòng cũng nảy ra suy nghĩ giống Hứa Thiệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play