Sở Doanh không phải có thuật đọc tâm, khả năng nhìn thấu và đoán được ý nghĩ hay những thông tin ẩn giấu của Đinh Yếm, đơn giản là vì Đinh Yếm thực sự là kiểu người không giấu được cảm xúc.
Mọi thứ đều hiện rõ trên mặt, cậu không có tâm cơ.
Việc biết Đinh Yếm không lái xe cũng chỉ là vì lúc gặp nhau, hắn thấy Đinh Yếm bước từ hướng ga tàu điện ngầm đi tới. Tóm lại, Sở Doanh chỉ giỏi quan sát, chứ không phải kẻ biến thái luôn theo dõi người khác để kiểm soát họ.
Khi đến bãi đậu xe, Đinh Yếm đứng trước chiếc xe màu xám bạc, do dự không biết nên ngồi ghế trước hay ghế sau. Sở Doanh nhận ra điều đó nói: "Để đồ ra ghế sau, còn cậu ngồi ghế trước."
"Ừ." Đinh Yếm lẩm bẩm trong lòng: "Tôi thật ngốc, rôi thật ngốc quá," rồi ngồi xuống ghế bên cạnh tài xế.
Sở Doanh đề nghị như vậy vì lo phía sau có ghế an toàn cho trẻ em, sợ Đinh Yếm sẽ không thoải mái nếu ngồi ở đó.
Cả hai ngồi trong xe, Đinh Yếm ngửi thấy mùi nước hoa nhè nhẹ trên áo khoác của Sở Doanh. Hương nam thanh mát, nhẹ nhàng nhưng càng lúc càng rõ hơn trong không gian kín. Mùi này không nồng, mà rất quen thuộc đến mức khiến Đinh Yếm thấy đặc biệt nhạy cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT