Khi đến khu phố cổ nơi có Hư Cảnh lần nữa, tôi lạc lối trong mê cung của những con hẻm nhỏ, lo lắng đến mức nước mắt tuôn rơi.
Bỗng nhiên, khung cảnh trước mắt thay đổi, con hẻm bỗng trở nên rộng mở.
Hầu phủ tĩnh lặng và trang nghiêm hiện ra trước mắt tôi, gió thổi qua rừng trúc, chuông gió dưới mái hiên lay động, kêu đinh đang.
Đạo Đức kinh có câu: “Huyền chi hựu huyền, chúng diệu chi môn.”
(*) Đại ý là vô cùng huyền diệu, không thể giải thích được, cũng chẳng có một cái tên hay cách gọi nào cụ thể dành cho nó.
Cũng như tất cả mọi thứ trong kiếp trước kiếp này vậy.
Tôi lau khô nước mắt trên mặt, bước về phía cánh cổng đỏ thẫm hùng vĩ của Hầu phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT