“Đừng tìm, cậu không nhìn thấy tôi.” Giọng nói kia khá tự mãn đắc ý: “Tôi là người đã tạo ra thế giới này, và cậu có thể gọi tôi là Đấng Tạo Hóa.”
Cho dù trong lòng Bùi Tư Viễn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng anh cũng không ngờ đến kết quả như vậy, dù sao thì anh cũng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, những gì mà âm thanh trong hư không nói đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của anh về thế giới này
Sau một lúc lâu, Bùi Tư Viễn mới chấp nhận được sự thật này: “Tại sao anh lại tìm tôi?”
“Tôi nghe được suy nghĩ trong lòng của cậu nên đến để ngăn cản.”
Đấng Tạo Hóa có thể nghe thấy suy nghĩ của anh…
Đối mặt với một người bí mật hiểu và khống chế mọi thứ trong bóng tối, Bùi Tư Viễn nhất thời không biết nên nói gì, cảm giác mọi tâm tư trong lòng đều bị Đấng Tạo Hóa biết rõ khiến anh thấy xấu hổ, giống như toàn thân bị lột trần.... Không được nghĩ nữa, những gì anh đang nghĩ hiện tại Đấng Tạo Hóa cũng có thể nghe được.
Bùi Tư Viễn ép buộc bản thân phải bình tĩnh lại, anh nghĩ đến câu “không được” ban đầu của Đấng Tạo Hóa, nhưng không hiểu Đấng Tạo Hóa có ý gì: “Anh muốn ngăn cản chuyện gì”
Đấng Tạo Hóa trả lời: “Cậu không được tỏ tình với Cố Ninh Du.”
Bùi Tư Viễn đầy nghi ngờ: “Tại sao?”
“Bởi vì trong kịch bản tôi viết, người cậu thích chính là Giang Dao, cuối cùng cậu chỉ có thể ở bên cạnh Giang Dao.”
Đấng Tạo Hóa nói ra một câu vô cùng đáng kinh ngạc, Bùi Tư Viễn chưa kịp phản bác thì đã nghe Đấng Tạo Hóa giải thích về cái gọi là “kịch bản”.
“Cậu và Giang Dao là thanh mai trúc mã, cậu đã yêu thầm cô gái trong sáng và tự tin này, cô ấy cũng thích cậu như vậy, nhưng cả hai người đều xấu hổ không dám chủ động tỏ tình.”
“Năm 19 tuổi, cậu gặp Cố Ninh Du khi tham gia một trận đấu bóng rổ, cô ấy đã yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhiệt liệt theo đuổi cậu, nhưng trái tim cậu đã có chủ, tình cảm ấy không thể thay đổi, vì thế cậu chưa bao giờ đồng ý lời tỏ tình này.”
“Sau đó, cậu trở lại trường cấp 3 tham dự lễ tốt nghiệp của Giang Dao với tư cách là một sinh viên tốt nghiệp xuất sắc và dự định sẽ tỏ tình với cô ấy vào ngày này, nhưng cậu không ngờ lại bị Cố Ninh Du cũng có mặt tại buổi lễ tốt nghiệp bỏ thuốc mê, bị ép phải xảy ra quan hệ với cô ây."
“Cố Ninh Du dùng chuyện này làm uy hiếp ép cậu ở bên cạnh cô ấy, cho nên lúc Giang Dao tỏ tình với cậu thì cậu đã nói lời trái lương tâm cự tuyệt cô ta, sau đó còn đưa Giang Dao đến Pháp, không để cho hai người gặp lại. Những năm sau đó, cậu và Cố Ninh Du vẫn dây dưa không rõ, nhưng trái tim cậu chưa từng dao động, chưa từng quên đi cô gái mà anh yêu sâu sắc thuở thiếu thời.”
“Sau nhiều năm bên nhau, sự căm hận và mất kiên nhẫn của cậu đối với Cố Ninh Du càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, mỗi ngày cậu đều nghĩ cách để thoát khỏi cô ấy. Vào năm thứ năm sau khi hai người hẹn hò, bạn thân lúc nhỏ của cậu là Tạ Ứng Chu trở về Trung Quốc sau khi hoàn thành việc học và trở thành luật sư riêng của cậu. Cậu và anh ta đã lên một kế hoạch cẩn thận, cuối cùng xác định một phương án trả thù hoàn mỹ cho Cố Ninh Du."
“Cậu lừa Cố Ninh Du nói mình thật lòng muốn ở cùng một chỗ với cô ấy, cùng cô ấy đăng ký kết hôn. Thực tế, việc đó chỉ là để tấn công công ty của ba Cố Ninh Du và lấy đi tài sản của gia đình cô ấy. Một tháng sau khi kết hôn, công ty của ba cô ấy bị cậu làm cho phá sản, cô ấy cũng chủ động gửi đơn ly hôn và rời khỏi nhà. Nhờ có Tạ Ứng Chu giúp đỡ, cậu sẽ không bị pháp luật trừng phạt chút nào.”
“Sau khi ly hôn, Cố Ninh Du chuyển đến thành phố J để trốn tránh sự trả thù của cậu, còn cậu thì tập trung vào sự nghiệp, cậu muốn khi gặp lại Giang Dao, mình đã trở nên ưu tú hơn, cho nên cho dù có gặp Giang Dao ở Pháp vài lần, cậu vẫn kìm nén không gặp cô ta.”
“Vào năm thứ bảy cậu và Giang Dao xa cách, cô ta trở về về Trung Quốc, cậu đã thử dò xét suy nghĩ của cô ta mấy lần, nhưng cô ta vẫn luôn có thái độ mơ hồ, cuối cùng cậu không muốn chịu đựng nữa mà giam cầm Giang Dao lại. Thế nhưng cậu vẫn luôn tôn trọng nguyện vọng của cô ấy, cũng không làm bất cứ điều gì ép buộc khiến cô ấy tổn thương.”
“Cố Ninh Du đối với tình cảm mấy năm thì vẫn không cam lòng, bởi vậy mấy tháng sau cô ấy lại trở về thành phố A và cố gắng đưa Giang Dao đi nhưng không thành công, khúc chiết nhỏ này trở thành chất xúc tác cho tình cảm của cậu và Giang Dao, khiến cho tình cảm giữa hai người có bước ngoặt. Sau đó, cậu và cô ta chính thức xác định tâm ý của nhau, và ấn định ngày cưới..”
“Để tránh cho Cố Ninh Du lại gây rắc rối trong đám cưới của mình, cậu đã nhờ người tìm Cố Ninh Du vào đêm trước hôn lễ và đưa cô ấy ra nước ngoài vào ngày cưới. Cậu và Giang Dao tổ chức một hôn lễ chấn động thế giới, thuận lợi trao nhẫn cưới và thề hẹn bách niên giai lão, vĩnh kết đồng tâm.”
Bùi Tư Viễn yên lặng lắng nghe, đợi cho đến khi Đấng Tạo Hóa nói xong cái gọi là kịch bản, anh mới hỏi: “Hết rồi?”
“Hết rồi.”
“Nhưng kịch bản của anh đã sai ngay từ lúc bắt đầu. Nếu anh có thể nghe thấy suy nghĩ của tôi, vậy thì anh cũng phải biết rằng tôi không thích Giang Dao.” Đấng Tạo Hóa nói mạch lạc như vậy, nhưng Bùi Tư Viễn nghe xong chỉ muốn bật cười: “Vậy tại sao tôi phải làm theo kịch bản anh đưa ra... diễn tiếp?”
“Tôi nói đúng tức là đúng.” Giọng nói của Đấng Tạo Hóa không nhanh không chậm, vẫn lạnh lẽo như cũ: “Có một số chuyện cậu đã quên, nhưng không sao, bây giờ để cho cậu nhớ lại. Sau khi nhớ lại, cậu sẽ không nghi ngờ tôi nữa.”
“Cái gì.” Bùi Tư Viễn vừa định đặt câu hỏi nhưng một lượng lớn thông tin đổ vào như thể trong đầu anh bị ném xuống một quả bom, điều này khiến đầu anh đau như búa bổ, cũng không còn lòng dạ nào muốn hỏi thêm nữa.
Sau khi nhớ lại những ký ức hỗn độn, Bùi Tư Viễn hoàn toàn ngây ngốc trên giường.
Anh nhớ ra rồi.
Thì ra nhân sinh của của anh đã lặp đi lặp lại mấy lần rồi.
Trong kiếp đầu tiên, ý thức của anh bị Đấng Tạo Hóa áp chế chặt chẽ, mỗi khi nhận ra cảm xúc thật của mình, anh lại bị Đấng Tạo Hóa thẳng tay dập tắt, mà anh cũng luôn làm theo kịch bản của Đấng Tạo Hóa. Vào ngày tổ chức hôn lễ, ý thức bản thân của anh hoàn toàn thức tỉnh, vì vậy anh bỏ Giang Dao lại và chạy đến sân bay, nhìn thấy Cố Ninh Du vẫn chưa lên máy bay, anh định đi đến để bày tỏ cảm xúc của mình thì trời đất bỗng quay cuồng, mọi thứ trở lại như lúc đầu.
Ở kiếp thứ hai, ý thức của anh thức tỉnh sớm hơn. Khi Cố Ninh Du trở lại thành phố A và muốn đưa Giang Dao đi, anh liền chuẩn bị tỏ tình với Cố Ninh Du, nhưng mọi chuyện vẫn như cũ, anh vừa nhìn thấy Cố Ninh Du ở ga tàu cao tốc, chưa kịp nói một lời thì tất cả lại bị tua ngược.
Kiếp thứ ba anh thức tỉnh khi đi đăng ký kết hôn. Kiếp thứ tư, thứ năm, và thứ sáu là trong năm năm ở bên Cố Ninh Du.
Kiếp thứ bảy là vào ngày lễ tốt nghiệp, còn kiếp thứ tám là vào ngày anh đi chơi bóng rổ ở trường cấp hai số 1 và gặp cô lần đầu tiên.
Mỗi lần anh lại thức tỉnh sớm hơn lần trước, nhưng khi anh định bày tỏ tâm ý thì mọi thứ lại trở về như ban đầu, mà ký ức của anh cũng một lần lại một lần bị xóa sạch.
Mà kiếp này, đã là kiếp thứ chín trong cuộc đời anh.
Không giống như những lần trước, lần này anh sớm phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ, còn thoát khỏi khống chế và gặp được cô sớm hơn, những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi đó lẽ ra không nên xảy ra, vì thế thời gian anh gặp cô hết sức ngắn ngủi, chỉ thoáng qua rồi lại biến mất.
Vậy tại sao lần này Đấng Tạo Hóa không trực tiếp để mọi chuyện tái diễn mà lại chọn cách nói chuyện với anh? Có phải vì biết rằng cho dù bắt đầu lại thì kết quả vẫn như nhau, cho nên không muốn lãng phí nỗ lực đó?
“Anh hẳn là rất rõ ràng, người tôi thật sự thích vẫn luôn là Cố Ninh Du.” sau khi có được ký ức trước kia, Bùi Tư Viễn lại càng thêm kiên định với tình cảm của mình: “Tại sao anh cứ muốn tôi ở cùng một chỗ với một người tôi căn bản không thích?”
“Bởi vì đây chỉ là một trong những trò chơi của tôi. Tôi rất muốn xem được kết cục của kịch bản tôi viết, vì vậy, lần này cậu phải diễn theo kịch bản của tôi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT