Bùi Tư Viễn nhíu mày, mặc dù tiểu huyệt trở nên vô cùng chặt chẽ do bị lời nói của anh kích thích, nhưng nước dâm lại đang vui sướng chảy ra ngoài, mông cũng phối hợp với động tác của anh vừa vặn vẹo vừa lắc lư, lại nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, vẻ mặt vừa dâm vừa quyến rũ, rõ ràng là đang sướng muốn chết.
Cô có thân hình dâm đãng đến thế, nhưng nội tâm lại là một người bảo thủ, sự tương phản và mâu thuẫn đồng thời ở trên người cô có vẻ vô cùng đáng yêu, điều này không khiến người ta cảm thấy đạo đức giả chút nào, nhưng sẽ khiến người ta sinh ra một loại dục vọng hủy diệt gần như điên cuồng, muốn phá vỡ tất cả sự rụt rè và kiêu ngạo bên trong nội tâm của cô, khiến cho cô hoàn toàn rơi vào sự phục tùng từ thể xác đến trái tim.
Bùi Tư Viễn nắm lấy tay cô ấn vào phần thân dưới đang dính vào nhau của họ, để cô chạm vào tiểu huyệt đang bắn tung tóe chất lỏng của mình, giọng nói khàn khàn: “Khẩu thị tâm phi, không thích mà còn chảy nhiều nước như vậy?”
“Ưm... Em... Em...”
Cố Ninh Du không có cách nào đưa ra một lời giải thích, cô cũng không biết vì sao, trong lòng cô vốn dĩ không thể chấp nhận, có lẽ là do cô biết đây chỉ là tưởng tượng của mình, cho nên sự căng thẳng giả tạo bị người ta theo dõi sẽ khiến cơ thể cô trở nên phóng đãng lại hưng phấn, nếu thật sự bị người khác nhìn thấy, có lẽ cô sẽ không thể bình tĩnh tự nhiên như vậy.
Thấy dáng vẻ gấp đến độ sắp khóc của Cố Ninh Du, Bùi Tư Viễn không làm khó cô nữa, chỉ mím môi đưa dương v*t của mình vào sâu trong cơ thể cô, đụng thẳng vào hoa tâm mềm mại của cô, nhưng điều này đối với anh mà nói còn lâu mới đủ, anh cúi đầu nhìn cái lỗ nhỏ đáng thương đang phun ra nuốt vào dương v*t của mình, ánh mắt thâm trầm, sau khi rút dương v*t của mình ra lại một lần nữa đẩy mạnh vào. Va chạm vào miệng tử cung đóng chặt ở sâu trong huyệt đạo của cô.
“A... A! Đừng...”
Bùi Tư Viễn thăm dò tới tới lui lui như vậy mấy lần, ý đồ rất rõ ràng, nhưng Cố Ninh Du lại không muốn hoàn thành nguyện vọng của anh, quy đầu cực đại của anh chỉ mới va chạm nghiền nát hoa tâm của cô đã làm cho cô khó có thể chịu đựng được, chứ đừng nói đến việc đi sâu vào, cô thậm chí còn không dám nghĩ đến loại cảnh tượng đó.
Lúc này trong lòng Cố Ninh Du thật sự sợ hãi, vội vàng cầu xin thương xót bằng giọng nhẹ nhàng: “Viễn Viễn... Đừng... Thật sự không thể... Ưm..."
Loại cầu xin thương xót này lần nào cũng có tác dụng, nhưng hôm nay Bùi Tư Viễn lại ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí anh còn quay mặt cô lại, chặn môi cô, không cho cô cơ hội nói tiếp, đồng thời lại tăng nhanh tốc độ tiến công, miệng tử cung mảnh mai kia ngay từ đầu còn canh phòng nghiêm ngặt, nhưng dần dần cũng không còn chịu nổi loại va chạm hung hãn và mạnh mẽ như vậy nữa, sau vô số lần va chạm, thế nhưng thật sự bị người đàn ông tìm được sơ hở, tử cung hơi hé miệng nhỏ, Bùi Tư Viễn không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, phần eo đột nhiên hạ mạnh xuống, húc mạnh quy đầu của mình vào trong đó.
Ah, ah, ah! Chết mất!
Thời điểm quy đầu đụng vào cửa cung của cô, Cố Ninh Du bị cắm đến mức hai chân đều căng thẳng, nơi đó vừa nhỏ vừa mềm, làm sao có thể chịu được sự xâm lấn như vậy?
Cô thật sự không thể làm được nữa, cô cảm giác mình sắp bị Bùi Tư Viễn hút khô, hoàn toàn bị chơi hỏng rồi.
Cô không biết đây mới chỉ là bắt đầu, khi người đàn ông rút dương v*t của mình ra, trong lòng cô lại còn thở phào nhẹ nhõm, nhưng gần như trong chớp mắt, dương v*t thô dài nóng bỏng kia lại một lần nữa đẩy vào, trước khi cổ tử cung của cô kịp đóng lại, cô lại một lần nữa chịu đựng sự va chạm mạnh mẽ mà có lực của người đàn ông, lần này anh đâm vào càng sâu, lần đầu tiên tiến vào cửa tử cung anh chỉ tiến vào phân nửa phần quy đầu. Nhưng lần này anh gần như chôn hết phần quy đầu vào trong đó, loại cảm giác căng trướng khi bị người nào đó chiếm hữu hoàn toàn khiến cô không thể chịu nổi, nếu không phải người đàn ông còn đang động tình quên mình hôn cô, cô nhất định đã khóc thành tiếng.
Sau khi người đàn ông va chạm hết lần này đến lần khác, quy đầu cực lớn kia cũng càng ngày càng sâu, cuối cùng hoàn toàn chôn vào sâu trong miệng tử cung chật hẹp kia, tàn sát bừa bãi trong tử cung của cô một trận, Cố Ninh Du cảm thấy mình chắc cũng điên rồi, ban đầu cô còn cảm thấy đau đến nỗi ngất đi, nhưng dần dần cô phát hiện ra rằng mặc dù đau đớn không thể chịu đựng được, nhưng sâu trong cơ thể cô bỗng sinh ra một loại khoái cảm không thể diễn tả được. Loại khoái cảm này không giống như chỉ đơn giản là bị một người đàn ông thao huyệt, thậm chí mơ hồ có một loại xu thế vượt trội hơn nhiều, tiêu hồn thực cốt, làm cho đại não của cô hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, chỉ biết rằng cơn đau kèm theo khoái cảm đến từ dưới người cô, làm cho cô vừa sợ hãi vừa chờ mong.
Bùi Tư Viễn chợt ôm lấy eo cô xoay người cô lại, đâm vào cô từ phía trước, quy đầu kia không hề nghi ngờ lại bị miệng tử cung đã sớm được thao chín nuốt chửng, cú va chạm trực diện này quá mức kịch liệt, trực tiếp làm Cố Ninh Du lên cao trào, trong đầu cô như có pháo hoa rực rỡ nở rộ, sau khi lên đỉnh, cổ tử cung của cô thô bạo hút chặt quy đầu của người đàn ông, buộc người đàn ông phải xuất tinh. Cứ như vậy, toàn bộ tinh dịch đặc quánh của anh đều bắn đầy vào tử cung cô, bụng dưới Cố Ninh Du tê dại vì tinh dịch của anh, cảm giác bụng của mình sắp bị vỡ.
“A... Ưm a, Viễn Viễn... Thật sự không thể tiếp tục nữa...”
dương v*t vừa mới đạt được thỏa mãn kia không lâu sau liền nhanh chóng trở nên cương cứng, lại bắt đầu hung hăng đâm vào trong âm hộ của cô, quy đầu kia nghiền ép tử cung của cô, khuấy động tinh dịch anh vừa mới bắn vào, làm cho Cố Ninh Du cảm giác vừa đầy vừa trướng, nhưng âm đ*o của cô sau khi đạt cực khoái lại vô cùng nhạy cảm, người đàn ông mới cắm vài cái, liền dễ dàng trêu chọc dục vọng của cô một lần nữa, làm cô vô thức rên rỉ, hoàn toàn quên mất những lời từ chối mà cô vừa nói mấy chục giây trước.
Bùi Tư Viễn hôn lên môi cô, khàn giọng hỏi: "Ninh Ninh, có thích anh làm em như vậy không?”
Lời nói của Bùi Tư Viễn khiến Cố Ninh Du đỏ mặt tía tai, Bùi Tư Viễn luôn ít nói lúc làm tình, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ nói những lời lẳng lơ khiến cô xấu hổ, nhưng chưa bao giờ nói trắng ra như vậy, điều này làm cho gò má cô nóng lên, căn bản không biết nên đáp lại như thế nào, Bùi Tư Viễn lại thúc vào ép hỏi cô: "Có thích hay không?”
“Thích, thích... rất thích!”
Cố Ninh Du biết anh sẽ không bỏ cuộc nếu không nhận được câu trả lời, vì thế thuận theo ý của anh nói ra lời anh muốn nghe, nhưng trên thực tế đây cũng là lời thật lòng của cô, cô thích cảm giác làm tình với Bùi Tư Viễn, không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện cũng vẫn thích, ngay cả khi cô bị anh tàn phá tử cung mềm mại, vừa đau vừa sảng khoái, cũng vẫn thích.
“Vậy còn anh?” Bùi Tư Viễn nheo mắt lại, đột nhiên tháo tấm khăn che trên mắt cô: “Em thích anh không, Ninh Ninh?”
Sao lại tới nữa? Không phải đã hỏi nhiều lần rồi sao?
“Thích…” Có lẽ khi người đàn ông rơi vào bể tình thường bất an như vậy, trong lòng Cố Ninh Du hiện lên chút ngọt ngào, cô vui vẻ dỗ dành anh: “Thích anh..."
“Viễn Viễn?”
Người đàn ông trước mắt dùng ánh mắt triền miên nóng bỏng nhìn cô, cho dù không nói lời nào, cũng làm cho Cố Ninh Du cảm thấy có chút thẹn thùng, cô vừa định hỏi lại, Bùi Tư Viễn đã nâng mông cô lên bế cô đi tới bên giường, đè cô xuống giường và tiếp tục một đợt xâm chiếm mới.
“Anh cũng vậy.”
Trước khi Cố Ninh Du kiệt sức mà ngất đi, cuối cùng cô cũng nghe được câu trả lời của người đàn ông dành cho mình, sự trìu mến trong giọng nói của anh khiến trái tim cô đập thình thịch.
Bùi Tư Viễn nhìn Cố Ninh Du đang mê man, khóe môi hơi nhếch lên.
Đêm nay anh đi một bước cờ hiểm, vì thế anh luôn đề cao cảnh giác vì sợ mình phạm sai lầm, mãi đến lúc này mới hoàn toàn yên lòng.
Đúng là có hơi nóng vội, nhưng cũng may…
“Anh cược thắng.”
Không lâu sau, nụ cười trên mặt anh lại nhạt đi, đôi mắt sâu thẳm như màn đêm ngoài cửa sổ, cảm xúc bên trong phức tạp khó phân biệt, cho đến khi nghe được tiếng ưm ưm trong mộng của cô gái trong ngực, anh dường như đột nhiên tỉnh táo trở lại, biểu cảm trên khuôn mặt lại dịu đi.
Anh ôm người phụ nữ trong vòng tay mình chặt hơn, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn trên trán cô.
“Ninh Ninh, ngủ ngon.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT