Đầu dây bên kia lặng thinh một hồi, cho tới khi cô cảm thấy bên kia đã cúp máy rồi thì giọng nói của một người phụ nữ trung niên vang lên: “Tôi gọi tới để báo cho cô biết, Húc Liêu đã đi rồi.”
Trong nháy mắt, đầu óc Ngôn Minh trống rỗng. Vài giây sau, cô lấy lại giọng nói, cô cười khan hỏi: “Dạ? Ý của dì là em Liêu đi về nhà chứ không qua thăm con được đúng không ạ?”
Giọng nói bên kia đầu dây hơi nghẹn ngào, tuy giọng nói không lớn nhưng hệt như một quả bom oanh tạc toàn bộ tâm trí của Ngôn Minh: “Thằng bé qua đời rồi!”
Ngôn Minh loạng choạng đứng dậy, ngôi nhà cô đã sống hơn chục năm bỗng trở nên xa lạ, vì cô cố gắng mãi vẫn cứ bị vấp ngã, mất một lúc lâu mới có thể đi ra khỏi cửa.
Trên đường ngồi taxi đến địa chỉ người phụ nữ đã nói, tay chân Ngôn Minh lạnh toát, tai cô ong ong như chẳng còn nghe thấy bất cứ thứ gì.
Ngôn Minh không nhớ cô đã đi vào đây bằng cách nào, không nhớ làm sao qua được trạm gác của bảo vệ khu này, càng không nhớ rõ phương hướng đi tới nhà Húc Liêu.
Mãi cho tới khi cô đứng trước linh cữu, thấy nhang khói lượn lờ và tiếng gõ mõ tụng kinh của vị Sư già vang lên không ngừng, cô không thể đứng vững được nữa và khụy xuống sàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT