Vương Giải nghe người anh yêu thương đang cắn chặt môi để không thốt ra tiếng khóc mà lòng thắt lại, cuối cùng cũng vì đau xót mà buông roi, ôm lấy Đông Yết. Cậu căn bản đã sớm mơ hồ, đau đớn cũng trở thành tê dại. Anh tháo xích cho cậu, nhìn đồng hồ thì đã hơn một giờ đồng hồ trôi qua, tự nguyền rủa bản thân. Nhấc cơ thể đã gầy đi rất nhiều sau một năm, đau đớn một lần nữa ập tới.
***
Đông Yết cố gắng mở mắt, cảm nhận tia nắng mặt trời ấm áp đang rọi vào gò má. Vương Giải đang nằm bên cạnh, khuôn mặt dương cương khi ngủ trở nên yên bình đến lạ. Mắt sắc, mi ngắn, xương quai hàm vuông vức đầy nam tính, tóc gọn gàng tự nhiên mà vẫn hấp dẫn. Đàn ông nhìn vào sẽ ghen tỵ, phụ nữ và đồng tính sẽ chết mê. Đông Yết đã có lúc nghĩ cậu yêu anh vì vẻ đẹp cường ngạnh này, nhưng cậu nhận ra cử chỉ của anh mới là điều quan trọng. Đưa tay sờ đầu ngực, cảm giác đau đã không còn, chỉ hơi tê dại. Tối qua anh hẳn chăm sóc rất tốt mới không để lại sẹo, chỉ có vết đỏ nhẹ do roi quất.
- Tôi xin lỗi.
Vương Giải đã thức, anh đang nhìn người nằm cậu, âu yếm vuốt ve. Đông Yết chết lặng vài giây, rồi cố kiềm nén bật ra hai tiếng "không sao". Cậu không dám nghĩ đến sự thật là anh luôn yêu thương cậu, lúc nào cũng phủ nhận rằng những việc anh làm là vì thương hại. Vương Giải hiểu cậu đang nghĩ gì, lại nhẹ nhàng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT