Thẩm Vật rất muốn nói rằng mình thật sự không có nhìn lén, chỉ là ngũ giác của hắn nhạy cảm hơn người mình thường thôi, vả lại, Ôn Nhiễm thật sự vẫn còn nhỏ, hắn không có hứng thú. Tiếc là Ôn Nhiễm không tin lời hắn nói, Thẩm Vật phải chạy đến một chỗ cách đó hơn trăm mét, cuối cùng Ôn Nhiễm mới vội vàng mặc quần áo vào.
Nàng nuốt thêm một viên Thanh Tâm đan, Thanh Tâm đan thường được dùng để giúp các đệ tử thanh tịnh trong lúc tu luyện, hiện tại Ôn Nhiễm không tìm được thuốc giảm huyết áp nên đành ăn tạm Thanh Tâm dược, coi như đó là thuốc giảm huyết áp.
Trên thế giới này, nàng chỉ mới có mười bảy tuổi, vẫn còn là một thiếu nữ mà đã phải uống thuốc hạ huyết áp rồi, tất cả đều nhờ ơn Thẩm Vật hết.
Thẩm Vật đi tới, hắn dường như không nhận ra rằng mình đã chọc tức người khác, trên mặt còn nở nụ cười trong trẻo, “Bên kia có đường, Nhiễm Nhiễm, chúng ta đi về phía bên kia đi.”
Ôn Nhiễm không muốn đi, nàng chỉ lên cái miệng hố ở phía trên, nói: “Sư huynh, chẳng phải huynh đưa ta ngự kiếm bay lên trên là được rồi sao?”
Đúng vậy, những người tu tiên như bọn họ đều có thể ngự kiếm phi hành, nếu đã có thể bay ra hỏi cửa hang rồi thì cần gì phải tìm đường ra khác chứ?
Hiện tại Ôn Nhiễm không còn nhiều linh lực trong người, chắc chắn không thể ngự kiếm phi hành được, nhưng Thẩm Vật thì có thể mà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT