*Viên đầu: đồng bạc có đúc hình đầu Viên Thế Khải,
được phát hành vào những năm đầu thời Dân quốc, Trung Quốc
Thật ra Thẩm Hồng Anh cũng từng nghĩ đến chuyện ra riêng rồi, nhưng khi nghe Miêu Tú Cúc nói thì cô vẫn thấy thấp thỏm, chủ yếu là vì bây giờ không đủ điều kiện để ra riêng. Dù sao chuyện ra riêng này không phải nói ra là ra được, sau khi đi khỏi đây thì phải ở đâu đây? Không lẽ một đám người vẫn ở trong cái sân này? Đó có khác gì sống chung đâu chứ. 
Nhà họ Cố nhiều con trai, mấy người con đều có riêng một mảnh đất trạch cơ. Nhưng bởi vì nhà nghèo nên không thể xây nhà được, nên họ dứt khoát biến đất trạch cơ thành đất tự lưu, trồng một ít lương thực để chu cấp trong nhà.
Nếu quả thật ra riêng thì phải nghĩ cách xây nhà trước đã, sau khi xây xong thì cũng không thể thu được gì từ đất tự lưu nữa.
Cứ tính thử xem, xây nhà cần tiền, thu hoạch từ đất tự lưu lại đột nhiên mất đi, trong ngoài gì cũng cần tiền cả. 
Tóm lại sau khi tính toán xong thì Thẩm Hồng Anh cảm thấy bây giờ chưa phải là lúc thích hợp để dọn ra riêng, cả nhà ở chung vẫn thích hợp hơn. Đợi qua mùa đông này, cô sẽ cố nghĩ xem có biện pháp nào gom được vật tư xây nhà không rồi mới nói tới chuyện ra riêng.
Cô chỉ có ba cô con gái, sau này có thể có con trai hay không còn chưa biết được, lỡ như ra riêng mà bị người ta ức hiếp thì phải dựa vào ai đây? Lỡ như không có con trai, cô còn phải nghĩ cách để tìm một đứa con trai từ trong đám anh em chú bác nữa chứ. Phụ nữ không có con trai sẽ rơi vào thế yếu, Lưu Chiêu Đệ ngẫm lại cũng cảm thấy không chắc chắn.
Vì thế mà hai cô con dâu không dám ra riêng chỉ có thể cúi đầu lấy lòng mẹ chồng thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play