Cô đè thấp giọng xuống, nghiến răng nghiến lợi với ống điện thoại: “Không nói chuyện với anh nữa, em phải tiết kiệm cước phí điện thoại!”
Cô thật muốn phỉ nhổ anh mộ trận, sau khi làm cái chuyện kia, anh liền được sự may mắn ám lên? Nghĩ cái gì vậy chứ!
Bên này Phúc Bảo vừa mới cúp điện thoại, tiếng chuông điện thoại đinh đinh vang lên, Tiêu Định Khôn lại gọi đến lần nữa.
Phúc Bảo vừa xấu hổ vừa bất lực, không bắt máy.
Tiếng chuông điện thoại vẫn cứ tiếp tục vang lên đinh đinh.
Trần Kính ở bên cạnh tấm tắc nói: “Phúc Bảo, chồng chưa cưới của cậu thật là… đây chính là đang đốt tiền đó!” 
Bình thường bọn họ đều không nỡ nhận điện thoại, ba tiếng chuông báo bình an, cho dù thật sự có chuyện gì đó mà phải nhận điện thoại, vậy thì cũng chỉ là nói ngắn gọn một vài câu nội dung chính sau đó liền vội vàng cúp máy, nhất định phải đảm bảo ngắt máy trước năm mươi chín giây trước khi biến thành tròn một phút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play