Hiện tại cô ra nước ngoài du học rồi, hai bên ba mẹ đều vô cùng tự hào, đều hận không thể nhét cho cô thật nhiều tiền.
Dưới loại tình huống này, cô không tội gì mà chỉ vì để kiếm chút tiền của nước M mà lãng phí khoảng thời gian đáng quý đi rửa bát thuê cả, hơn nữa, Tiêu Định khôn cũng không nỡ để cô làm.
Lần trước Tiêu Định Khôn qua đây, cô nhắc đến chuyện các bạn học làm thêm đi ra ngoài rửa bát thuê đến rất muộn mới trở về, Tiêu Định Khôn đã dặn đi dặn lại, nói rằng không cho phép cô đi.
Phúc Bảo không cần phải rửa bát ngược lại thì có thể dành ra nhiều thời gian hơn để đầu tư vào việc nghiên cứu khoa học, bên cạnh việc nghiên cứu khoa học ra, cô còn có thể rút thời gian ra để tham gia một vài những hoạt động dành cho nghiên cứu sinh địa phương, ví dụ như hoạt động từ thiện công ích hoặc là các hoạt động mà mình có hứng thú, cũng không phải là vì muốn chạy đến nước M người ta để làm công ích, mà chi là muốn tìm hiểu thêm về xã hội của đất nước M này thôi.
Dù sao thì tiêu tiền của quốc gia để đến đất nước xa ngàn dặm này, không chỉ phải học những kiến thức về thế giới tiên tiến, còn cần phải tìm hiểu xem tình huống văn hóa bầu không khí cũng như nhân văn ở xã hội này.
Cả ngày hôm nay, Phúc Bảo đã tham gia một sự kiện cộng đồng do người dân địa phương tổ chức, lúc về được đến khu nhà trọ thì đã không còn sớm nữa rồi.
Cô hiện tại đang sống chung với hai người bạn nữ là du học sinh người Trung Quốc cũng nhận được chi phí du học do nhà nước cung cấp giống như cô, lúc trở về liền nhìn thấy Vương Thụy Hoa đang đọc sách nói: “Phúc Bảo, cậu có điện thoại đấy, gọi cho cậu từ lâu lắm rồi, còn gọi mấy cuộc liền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT