Đối với anh, Phúc Bảo giống như một chiếc bánh thơm ngon, sau khi nếm một miếng thì lại tham lam muốn cắn miếng tiếp theo mà ăn thế nào cũng không thấy đủ. Ban đêm cứ muốn ôm mãi, dù thế nào cũng không nỡ buông ra, nếu không phải cô còn bận việc học, anh ước gì có thể giam cầm cô như thế này mãi, không muốn rời đi phút nào.
Thực ra không riêng gì Tiêu Định Khôn, Phúc Bảo cũng có chút tham luyến sự dịu dàng chu đáo của anh.
Nhưng dù không nỡ, anh vẫn phải quay trở về, Phúc Bảo quyến luyến tiễn Tiêu Định Khôn đi.
Quay trở lại trường học, chỉ còn một mình, Phúc Bảo lại bắt đầu tập trung tinh thần vào việc học căng thẳng.
Ở thời đại này, cơ hội ra nước ngoài du học rất hiếm, người bình thường rất khó làm hộ chiếu để đi nước ngoài, hiện nay hầu hết những sinh viên có thể đi du học đều là những sinh viên được nhà nước tài trợ giống như Phúc Bảo.
Mà sinh viên được nhà nước tài trợ thì lại rất hiếm có trong nước, mà người có thể lấy được suất tài trợ như thế thì lại là người tài trong nhóm người tài.
Mà nhóm người tài đến từ Trung Quốc tự nhiên chỉ có một vòng tròn nhỏ. Mọi người thỉnh thoảng sẽ gặp mặt nhau để trao đổi kinh nghiệm học tập và ý tưởng của họ. Mà nhân tài trong nhóm nhân tài này, Phúc Bảo là một trong những người xuất sắc nhất trong số đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT