Gần tối ngày Tiêu Định Khôn trở về nước, hai người dạo bước trong sân trường đại học.
Có lẽ vì xung quanh đều là người ngoại quốc da trắng tóc vàng, hai người so với bình thường trông càng thân mật hơn.
Phúc Bảo cúi đầu nhìn tay Tiêu Định Khôn nắm lấy tay mình.
Cánh tay to lớn ấy nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay cô, mười ngón tay đan xen khiến cô tràn đầy cảm giác được bảo vệ.
Thậm chí, giờ phút này cô còn mong chờ anh sẽ không trở về, sẽ ở lại đây, vẫn chăm sóc cô thì tốt biết bao. 
Cô không phải loại người không đủ độc lập kiên cường, cô có suy nghĩ riêng của mình, cũng không muốn quá ỷ lại vào người khác, nhưng giờ phút này cô lại muốn anh ở lại chăm sóc cô.
Tha hương nơi đất khách quê người, xung quanh toàn là những khuôn mặt xa lạ, Phúc Bảo đương nhiên sinh ra cảm giác không nỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play