Ở trong cùng một thôn, từng làm chị em, trong suốt vài chục năm cũng không nói gì với nhau. Nếu như ở nơi đất khách quê người, một nơi xa xôi phồn hoa, không đề phòng mà gặp nhau, cậu gọi cô một tiếng “chị Phúc Bảo”.
Chính là một tiếng này, Phúc Bảo nhớ rằng lúc còn bé cậu cũng đã từng gọi như vậy.
Phúc Bảo quan sát ký túc xá, cười hỏi: “Biết em thi lên đại học nên đến thăm em một chút. Bạn bè trong phòng ký túc vẫn chưa lên sao?”
Sinh Kim đối mặt với Phúc Bảo vẫn hơi ngại ngùng, vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy ạ, bọn họ vẫn chưa đến. Nhưng thật ra là do em đến sớm, em sợ lỡ có chuyện gì phiền phức lại ảnh hưởng đến việc khai giảng nên muốn đến sớm, không nghĩ đến lại đến sớm như vậy.”
Lúc nói như vây, cậu ngại ngùng sờ đầu.
Phúc Bảo nhìn dáng vẻ câu nệ kia của cậu, cười: “Ai đưa em đến?”
Nhắc đến chuyện này, trong mắt Sinh Kim cũng có chút ảm đạm: “Em tự mình đến đây, ba mẹ em bận không rảnh đưa em đến, bên chị em cũng bận nốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT