Mà đương nhiên là nhà họ Vu càng không có ý kiến gì, hai bên đều hài lòng, vì vậy nói nói cười cười, cứ thế mà quyết định chót miệng trước, chờ sau khi Phúc Bảo tốt nghiệp đại học thì kết hôn.
Nói đến đây, Ninh Tuệ Nguyệt nhắc đến thân thế của Phúc Bảo, nói: “Tôi thì không có ý kiến, thật ra thì nhà họ Cố cũng không ý kiến. Nhưng đây vẫn là ba mẹ Phúc Bảo, dù sao cũng phải được họ gật đầu đồng ý chuyện này, đến lúc đó vẫn phải gặp mặt.”
Ba mẹ nhà họ Tiêu đã sớm nghe nói về thân thế Phúc Bảo qua Tiêu Định Khôn, hôm nay nghe Ninh Tuệ Nguyệt nói vậy thì kính nể không thôi: “Có thể để bà nhớ đến như vậy, chắc hẳn người nhà họ Cố nhất định là người trong sạch rất đại nghĩa. Dĩ nhiên là không thành vấn đề, ba mẹ hai bên đều là ba mẹ, chắc chắn chuyện hai đứa sau này phải được hai gia đình đều gật đầu.”
Mà trong lòng ba mẹ nhà họ Tiêu suy nghĩ, trước đây có nghe nói tính tình Ninh Tuệ Nguyệt này không dễ sống chung, xem ra hôm nay lại dễ nói chuyện, vừa có thể quan tâm đến cảm nhận của người khác, vừa chu toàn mọi mặt, xem ra không thể tin vào tin đồn này.
Trước khi ba mẹ nhà họ Tiêu đi, họ trịnh trọng đưa một cái vòng ngọc cho Phúc Bảo: “Đây là đồ gia truyền nhà bác, đã truyền bao nhiêu năm, chỉ truyền cho con dâu không truyền cho con gái, bây giờ nếu Phúc Bảo sắp đính hôn với Định Khôn thì bác đưa cái vòng ngọc này cho Phúc Bảo trước.”
Phúc Bảo thấy vậy, dĩ nhiên là không nhận, dẫu sao cô vẫn còn chưa làm con dâu nhà người ta, Ninh Tuệ Nguyệt cũng vội vàng nói không phù hợp, ai biết mẹ Tiêu vẫn kiên quyết: “Bác lớn tuổi, người già hoa mắt, giữ không để làm gì, coi như để cho Phúc Bảo bảo quản giúp bác trước!”
Cuối cùng không có cách nào, Phúc Bảo nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play