Đôi mắt khẽ chớp vừa vô tội lại buồn bực như thể một chú gà con vừa mới thò đầu ra khỏi vỏ.
Cô bắt gặp ánh mắt anh, lại thấy được tình cảm khó hiểu đang cuộn trào trong đôi mắt sâu thăm của anh.
Phúc Bảo chợt ngẩn người.
Lúc này, cô chỉ nghe thấy một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai: “Anh có tâm tư gì với em chẳng lẽ em còn không biết hay sao?”
Mùa đông năm nay có thể nói là một năm gặt hái thành công đối với Phúc Bảo, cô lại trở về trường học một chuyến tiễn các bạn cùng phòng. Mấy cô bạn cùng phòng đã đặt vé xe lửa vào ngày hôm sau nên họ nói rằng ra ngoài ăn một bữa thật ngon, mọi người cùng chia đều.
Dùng bữa xong, mấy người họ lại dắt tay nhau đi bộ trở về trường, cuộc chia tay tạm thời sắp diễn ra, khó tránh khỏi việc ai nấy đều nói rất nhiều chuyện. Khi nói về ước mơ tương lai, Vương Phượng Hoa nói rằng cô ấy hy vọng sau này có thể đón chồng và con trai mình tới thành phố sống, nhận được đãi ngộ của dân thành phố. Còn Mạc Gia Tư thì nói rằng muốn ca hát, Phùng Mã Ni tự nhiên muốn trở thành một nhà văn, chỉ có Lý Quyên Nhi thành thật nói muốn làm nghiên cứu, muốn tới nước M học chuyên sâu hơn.
Mọi người đều mang theo nhiệt huyết tràn đầy niềm tin vào tương lai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT